Cao Chí Kiệt cười đáp: "Còn thế nào nữa, vẫn vậy thôi, vẫn là cái mặt người chết không nóng không lạnh. Nhưng mấy ngày này tính tình không tốt lắm, nghe Quách Đông Dương kể lần trước xung đột với đám người khu Đông, xử lý cũng kha khá thằng đấy. Giờ anh ấy thống trị cả thành phố F rồi, hiện ai mà chẳng biết Hàn tổng."
Lâm Lang không nói gì, đá hòn sỏi nhỏ vệ đường: "Anh bây giờ cũng thay đổi không ít, hôm nay ăn của anh một bữa cơm mà thấy anh đau lòng gần chết, thiếu điều muốn giơ chân đá tôi thôi. Sao, tự đi làm nên biết kiếm tiền không dễ rồi hả?"
Cao Chí Kiệt híp mắt nhìn: "Chậc chậc chậc, thảo nào Hàn Tuấn gọi cậu là quỷ lanh trí, giỏi đánh trống lảng ghê ta. Tôi không tin đâu, lâu như vậy không gặp anh ấy mà cậu chỉ muốn hỏi hai câu này thôi sao?"
Lâm Lang đỏ mặt, ngẩng đầu nói: "Chúng tôi chả có quan hệ gì sất, anh đừng nghĩ vớ vẩn."
Cao Chí Kiệt mím môi quay đi, không hỏi tiếp nữa. Song Lâm Lang chột dạ, bèn cao giọng nói: "Thiệt đó, tôi chỉ cảm thấy không làm bạn với anh ấy quá đáng tiếc, thế nên mới hỏi một câu."
Cao Chí Kiệt "phì" cười, quay sang nhìn cậu: "Mọe cậu, cậu thua anh ấy gần giáp đấy, bạn bè cái gì, bạn vong niên hả? Các cậu phẩm vị giống nhau hay thân phận giống nhau? Có mà kém nhau vạn dặm ấy chứ, ở đó mà bạn bè. Cậu muốn làm bạn với Hàn Tuấn, anh ấy còn chả vui vẻ gì đâu."
Lâm Lang bị hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470632/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.