Ngày hai mươi sáu tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng. Lâm Lang vùi mình trong chăn đến trưa mới đứng lên. Lúc mặc quần áo, ánh mắt bị một sắc đỏ lộng lẫy thu hút, bấy giờ mới phát hiện trên chăn có một bó hoa hồng. Cậu cầm giấy lên đọc, là chữ của Hàn Tuấn, chỉ có vỏn vẹn ba chữ "Chào buổi sáng" đơn giản.
Lâm Lang nâng hoa hồng lên ngửi thử, đây là lần đầu tiên cậu thấy hoa hồng ngoài đời thực, đến gần ngửi hoàn toàn xuất phát từ tò mò, dè đâu người nọ lại xông vào đúng lúc này. Lâm Lang nghe tiếng bước chân thì trong lòng giật bắn, cuống quýt quay đầu nhìn. Trên đầu Hàn Tuấn còn dính bông tuyết, giày cũng chưa đổi, hình như khẩn cấp muốn vào lắm. Hắn đến trước giường, nom Lâm Lang ngơ ngơ ngác ngác ôm hoa hồng, nhịn không được nở nụ cười: "Bé heo lười ngủ giỏi thật đấy."
Đầu óc Lâm Lang chập mạch, không biết nên bỏ xuống hay tiếp tục cầm, ấp úng hỏi: "Anh... anh đặt ở đây hả?"
Hàn Tuấn ngồi xuống mép giường, cười hỏi: "Thích không?"
"Không thích! Cho tôi cái này làm chi?" Lâm Lang ném bó hoa vào lòng người nọ như bị phỏng: "Anh... anh đừng nghĩ vớ vẩn, ban nãy tôi muốn biết hoa hồng có thơm không nên mới ngửi thử, không có ý gì cả!"
Hàn Tuấn nhìn hoa hồng trong lòng, lại nhìn nhìn Lâm Lang, đứng lên xách hoa hồng ra ngoài. Lâm Lang thấy cảnh ấy quen quen, vội vàng nhảy xuống giường, đuổi theo hắn: "Anh muốn làm gì, đừng nói là..."
Thấy người nọ mở cửa ra ngoài luôn, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470619/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.