Màn đêm dần buông xuống, ánh đèn từ tòa cao ốc xa xa trông như đóa anh túc xòe cánh rực rỡ. Cảnh tuyết chốn thành thị trái ngược hẳn với nông thôn. Tại quê Lâm Lang, trời vừa đổ tuyết, thôn xóm liền chìm vào yên tĩnh, ngoại trừ ngọn cây và cánh chim màu đen thì còn mỗi sắc trắng trải dài. Vào đêm, ánh đèn kiều diễm nồng ấm hắt ra từ những ngôi nhà khiến lòng người không khỏi ấm áp và thanh thản.
Sau này, người trẻ tuổi trong thôn ít dần, mùa đông càng thêm già cỗi, ban ngày cũng không thấy bóng người, cánh đồng trở nên mênh mông trống trải hơn. Nhưng cảnh tuyết thành phố lại rất sôi động, dẫu trên phố vắng người đi đường, bản thân đường xá đã đượm sẵn vẻ náo nhiệt. Người tha hương nhìn cảnh ấy bỗng có chút xốn xang, lại có chút bi ai vì không nơi nương tựa.
Lúc Hàn Tuấn đẩy cửa vào, Lâm Lang đang ôn bài, mắt lại thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ. Quần áo hắn mua Lâm Lang chỉ mặc trong nhà, đôi khi ngay cả mác áo cũng không cắt. Hắn gõ cửa tượng trưng, Lâm Lang hoàn hồn, hỏi: "Muốn ăn cơm sao?"
Hàn Tuấn cười cười: "Mặc nhiều quần áo chút, lần này đi hơi xa đấy."
Lâm Lang đứng lên, đóng sách lại: "Sáng sớm mai tôi còn phải đi học."
"Không trễ quá đâu, mười giờ là về tới nhà rồi."
Trên đường đi, Lâm Lang uể oải không nói gì. Hàn Tuấn liếc cậu một cái, nói: "Vẫn đang suy nghĩ về tiệc mừng năm mới à?"
Lâm Lang im lặng, xoay mặt nhìn cửa sổ. Dưới đèn đường đọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470608/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.