Lâm Lang sợ đến mức đẩy mạnh Hàn Tuấn ra, Hàn Tuấn vướng cánh tay phải, lúc ôm cậu dĩ nhiên không dồn nhiều sức lắm, nên bị cậu đẩy lên tường phòng tắm. Hắn đau tới hít khí, đỡ tay nhíu chặt mày. Lâm Lang hốt hoảng nhìn hắn, vắt chân chạy biến ra ngoài, chạy đến cửa phòng ngủ mới hồi phục tinh thần, sợ quá lại chạy về, thấy Hàn Tuấn nhăn mày thì sốt ruột hỏi: "Anh không sao chứ?"
Hàn Tuấn đen mặt chẳng nói chẳng rằng, lấy khăn tắm trên giá quây lại rồi ra ngoài. Lâm Lang khẩn trương bám theo sau, vừa theo tới cửa phòng ngủ, Hàn Tuấn đã đóng sầm cửa nhốt cậu bên ngoài.
Trong lòng Lâm Lang trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đứng trước cửa hồi lâu không thấy Hàn Tuấn mở cửa, đành phải trở lại phòng khách dọn sạch bàn, hâm nóng chén cháo rồi gọi to: "Cháo tôi để trên bàn đấy, anh nhớ ăn nha."
Trong phòng không có động tĩnh. Lâm Lang áp tai lên cửa nghe một lúc, thấy bên trong im lìm, buộc lòng phải về phòng mình.
Thời gian còn sớm, vẫn chưa đến chín giờ, Lâm Lang ngồi trước bàn đọc sách, ngẩng đầu nhìn đã thấy mười giờ, bèn chuẩn bị rửa mặt lên giường. Quần áo cởi được một nửa mới sực nhớ chưa nhắc Hàn Tuấn uống thuốc, liền khoác áo lông ra ngoài. Bật đèn hành lang, phát hiện chén cháo trên bàn đã biến mất, cửa phòng Hàn Tuấn khép hờ, tối đen như mực. Cậu lặng lẽ đẩy cửa ra, vừa tiến vào hai bước thì đèn trong phòng sáng lên, Hàn Tuấn tỉnh táo nhìn cậu, tóc hơi hỗn độn. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470588/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.