Quan Bằng ấy mà lại đi tới, vươn tay nắm quần cậu: "Vầy mà kêu không ướt?"
Có lẽ chuyện đáng xấu hổ nhất cuộc đời chính là lời nói dối bị vạch trần trước công chúng. Lâm Lang ấp úng cười ngô nghê cả buổi, Quan Bằng đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Cậu ngại chứ gì?"
Lâm Lang không quen tồng ngồng trước mặt người khác, lần nào đến nhà tắm công cộng cũng mặc quần lót, sau mới thay quần khác trước tủ đựng đồ với thế sét đánh không kịp bưng tai. Vì việc này mà từ hồi cấp ba, cậu bị bạn cùng phòng chọc ghẹo không ít. Kỳ thực, có mấy lần cậu quyết tâm muốn sửa tật xấu dễ thẹn thùng của mình, nhưng luôn bỏ dở nửa chừng, thật sự không bỏ được cảm giác chết tiệt kia. Quan Bằng thấy cậu mặt đỏ tai hồng, đâm ra khó xử, cười nói: "Có gì đâu mà, bộ cậu quên rồi hả, năm cấp ba có lần cậu qua nhà tớ ngủ, hai đứa mình..."
Lâm Lang "Ê" một tiếng, chỉ tay về phía hắn: "Im ngay!"
Quan Bằng cười he he dâm dê. Đêm trước thi đại học, trường cho nghỉ. Lâm Lang sợ về nhà phân tâm, quyết định ở trong trường tiếp tục vùi đầu ôn tập, nhưng run rủi sao hai hôm ấy nhà trường lại tu sửa đường điện, cúp điện hai ngày liền, chớ nói ôn bài, sinh hoạt cũng cực bất tiện. Lâm Lang hết cách, đành mặc Quan Bằng lôi mình về nhà hắn ngủ một đêm. Lâm Lang rất dễ lạ giường, lăn qua lộn lại kiểu gì cũng không ngủ được, tiết trời đang tháng sáu, điều hòa vừa tắt, trong phòng dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470575/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.