Đợt này nghỉ ngơi cả ngày, cậu cũng chẳng dám trì hoãn thêm nữa, vội thay quân phục đi học quân sự. Trời mưa dầm mưa dề suốt mấy hôm, nhiệt độ hạ thấp rất nhiều. Quân phục của họ may rất cẩu thả, bị mưa xối làm bay không ít màu, hại cái áo lót chữ T màu trắng của cậu bị dính đầy dấu xanh, ngâm trong chậu cả buổi cũng không phai. Đại lễ Duyệt binh ngày ấy, mấy ngàn người trùng trùng điệp điệp đứng trên sân thể dục, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.Mỗi khoa đều chọn ra mấy chục người tham gia diễu hành. Lâm Lang với Quan Bằng không cùng lớp, nhưng lại học quân sự cùng chỗ, chẳng qua dạng có tiếng như Quan Bằng phải đi duyệt binh, còn Lâm Lang chỉ đứng bên dưới làm khán giả. Nhưng dù vậy, Lâm Lang cũng kích động cực kỳ, thời điểm đám Quan Bằng đi qua, tay cậu vỗ đến đỏ rần cả lên.
Lúc sau, mưa càng lúc càng nặng hạt, huấn luyện viên cho cả đám giải tán, xanh xanh đỏ đỏ, bên dưới lập tức trở nên nhốn nháo. Trong khi lãnh đạo nói chuyện, Quan Bằng thừa dịp huấn luyện viên không chú ý chạy đến cạnh Lâm Lang, hỏi: "Tụi mình cũng chuồn nha?"
"Hả?" Lâm Lang lạnh đến mức run cầm cập, thận trọng ngó chừng chung quanh: "Huấn luyện viên biết thì sao?"
Quan Bằng vuốt nước mưa trên tóc: "Không sao đâu, cậu không thấy đi nhiều lắm rồi hả, vả lại duyệt binh sắp kết thúc rồi, đi thôi, nom cậu lạnh kinh chưa kìa."
Lâm Lang đâu dám giãy mạnh, đành mặc kệ Quan Bằng kéo mình đi. Hai người chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470561/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.