11h đêm, cửa kêu "cạch" một tiếng, tôi đang vùi trên sô pha bị ôm chặt, lông tơ cả người dựng lên, da đầu tê dại,
Tôi, từ từ, quay đầu lại...
Viên Lãng đã về.
Tôi thở phào một hơi, trên lưng có một tầng mồ hôi lạnh.
"Làm em sợ muốn chết. Sao anh lại về lúc này?" Tôi chơi game tiếp.
Viên Lãng uống nước, nói: "Ngày mai nghỉ, hôm nay không phải trực, tan cathì về giờ này là đúng rồi." Anh lướt qua, "Chơi gì vậy? Núi yên tĩnh?Hơn nửa đêm mà chơi cái này mà không sợ bị bệnh tim à?"
Trên bàntrà bên cạnh có đặt mấy cái đĩa DVD mới mua, Viên Lãng cầm lên: "《Trường học có quỷ 》, "《 Chuyện về trăm vật quái lạ 》, anh nói này, emvẫn còn thích cái này hả? Toàn là phim kinh dị Nhật Bản."
Tôiđang ngơ ngác trong Núi yên tĩnh, "Hả? Cũng không hẳn vậy. Hồng Kôngcũng có đấy, 《 Đường âm dương 》, em vừa xem tới tập 14." Không có ai trả lời. Tôi nói tiếp: "Anh ăn tối chưa? Nấu sủi cảo ăn đi, nhân thì làđấy." Lặng yên không tiếng động.
Tôi ngoảnh đầu lại, không có ai.
"Viên Lãng, anh đang ở trong nhà vệ sinh hả?" Yên lặng, chỉ có tiếng tôi vang vọng.
Tôi hơi rợn tóc gáy, đặt máy chơi game cầm tay xuống, đứng dậy kiểm tra.
Sau lưng có tiếng động, tôi xoay người, một người, che một cái khăn lôngtrắng trên đầu, tay phải trống rỗng, chỉ vào cửa. Tôi hét lên một tiếng, hai tay ôm đầu, che kín mắt.
Nghe tiếng cười ha ha đầy đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-vien-lang/2736744/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.