Editor: Golden Minh Châu
Beta: Khả Khả
Ăn cơm xong, Cố Minh Châu cùng Hàn Mẫn tiến về Ngự Hoa viên dưới ánh nhìn ngỡ ngàng của Hoàng Thượng và Thái Hậu.
Bọn họ đi câu cá thật.
Hắn ra lệnh một tiếng, các cung nhân đã chuẩn bị dụng cụ đầy đủ, sau đó lui sang một bên.
Cố Minh Châu ngồi một bên, tay chống má xem Hàn Mẫn câu cá thế nào. Mục đích của bọn họ không phải đến để câu cá nên đương nhiên cũng không ngồi im lặng chờ cá cắn câu, Cố Minh Châu tìm chuyện để nói.
Vả lại ở đây cũng không có nhiều cung nhân vây quanh như ở Thú viên, Cố Minh Châu nói chuyện thoải mái hơn nhiều, Hàn Mẫn cũng bị sự tùy ý nàng ảnh hưởng, tâm trạng tốt hơn rất nhiều, nói nhiều hơn một chút, hai người đối qua đáp lại vô cùng vui vẻ.
Trò chuyện một hồi, Cố Minh Châu nhịn không được oán giận: “Sau khi đính hôn với điện hạ, có rất nhiều người gửi thiệp mời đến cho ta.”
Hàn Mẫn đặt cần câu sang một bên, quay mặt lại nghiêm túc nghe nàng nói, sau đó hỏi: “Ngươi không thích xã giao?”
Cố Minh Châu chớp mắt, cười: “Ta có thể nói thật không?”
Hàn Mẫn gật đầu.
Cố Minh Châu liền nói thật: “Ta không thích. Ta không thích ở chung với người lạ, hơn nữa nhiều lúc ta cảm thấy bọn họ hay nói mấy lời vô nghĩa.”
Đời trước thân thể nàng không tốt nên toàn ở một mình, dần dà trở thành thói quen, đời này có một thân thể khỏe mạnh nhưng thói quen vẫn như vậy. So với việc lãng phí thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-vai-ac-xau-so-trong-tieu-thuyet/225633/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.