Edit: Golden Minh Châu. Beta: Khả Khả Cố Minh Châu chỉ mặc một chiếc áo yếm và quần nhỏ ngồi bên bờ suối nước nóng. Nàng đưa chân xuống thử nước rồi từ từ bước vào. Dễ chịu quá đi mất, nàng không để ý ánh mắt của nam nhân phía sau đang dần dần thay đổi. Càng lúc càng xâm chiếm. Một lúc sau Cố Minh Châu mới hòa mình vào trong suối nước nóng. Nàng thoải mái thở nhẹ một hơi, sau đó quay đầu nhìn Hàn Mẫn. “Phu quân không cần thiếp hầu hạ thật sao?” Cố Minh Châu cười lên còn đẹp hơn những bông hoa vương vãi trên mặt đất, sương khói như lớp lụa mỏng bao phủ mặt nàng, tăng thêm phần mông lung khiến cho nàng vừa xinh đẹp vừa huyền bí, giống như tiên nữ hạ phàm hoặc có thể là tiểu yêu tinh giả dạng con người. Hắn đột nhiên cười nói: “Phu nhân không cần hầu hạ vi phu. Còn phu nhân … có cần vi phu hầu hạ nàng không?” Từ “hầu hạ” được Hàn Mẫn nhấn nhá vô cùng ái muội, đôi mắt hắn sáng quắc khiến Cố Minh Châu hiểu được “hầu hạ” mà hắn nói là gì. Nàng đỏ mặt, không nói muốn hay không, chỉ nói: “Chàng còn không ngâm mình xuống suối nước nóng đi.” Ý cười trên mặt Hàn Mẫn càng sâu, hàm ý sâu xa nói: “Được, ta xuống ngay.” Động tác của Hàn Mẫn nhanh hơn Cố Minh Châu, nháy mắt đã không còn mảnh vải trên người, tay hắn chống lên một khắc sau đã rơi vào trong nước. Vừa nhanh vừa đẹp, Cố Minh Châu nhìn bao nhiêu lần cũng đều mê mẩn không thôi. Hàn Mẫn giang tay ôm con dê trước mặt vào ngực, cọ chóp mũi với nàng: “Phu nhân, vi phu tới hầu hạ nàng đây …” Cố Minh Châu không muốn hắn cảm thấy mình dâm đãng, tuy trong lòng rất muốn nhưng bên ngoài lại tỏ vẻ rụt rè, đang muốn đẩy hắn nhưng hắn không cho nàng cơ hội, trực tiếp chặn miệng nàng. Răng môi bên nhau triền miên, nam nhân dường như kích động không thể đè xuống dục vọng. Một tay hắn ôm eo nàng, một tay đỡ phía sau như muốn cùng nàng hòa làm một, không chỉ xoa nắn còn vuốt ve một cách ái muội. Bàn tay mang theo vết chai mỏng cọ qua làn da non mịn lại khiến Cố Minh Châu không nhịn được khẽ kêu lên một tiếng thoải mái, chỉ cần hắn hơi dùng sức một chút đã khiến cả người nàng run rẩy. “Phu … Phu quân … ưm …” Cố Minh Châu cảm giác lần “Hầu hạ” này khác với những lần trước. Nhưng nàng còn chưa kịp nghĩ nhiều đã bị hắn kéo vào trong cơn sóng tình. Hàn Mẫn siết eo Cố Minh Châu nâng cả người nàng lên, một đôi vú mềm mại trồi lên mặt nước, hắn cúi đầu ngậm đầu vú bên trái, ăn một hồi lại đổi sang bên kia, cứ vậy thay phiên cho đến khi đầu vú căng cứng, dựng thẳng. Tay kia của hắn cũng không an phận, thành thục vuốt ve tiểu huyệt phía dưới, tiếp đó từ từ cắm hai ngón tay vào. “A…” Nước nóng dưới suối cũng lặng lẽ theo ngón tay đi vào, Cố Minh Châu không chịu được uốn éo hông mình muốn thoát khỏi giày vò khoái lạc này nhưng càng giãy thì ngón tay của hắn càng vào sâu, nước ấm đi vào càng nhiều. Cố Minh Châu không chịu nổi, nhỏ giọng cầu nam nhân: “Đừng mà … Đừng … ở trong nước …” Hàn Mẫn bắt lấy tay nàng đặt vào giữa háng của hắn: “Nàng sờ nó thì chúng ta sẽ không làm ở dưới nước.” Cố Minh Châu trợn tròn mắt không dám tin. Hàn Mẫn hôn tai nàng, nhẹ cắn vào cành tai: “Đừng lo, hiện giờ có thể làm.” Cố Minh Châu tin hắn sẽ không dám lấy chuyện quan trọng như vậy ra lừa nàng nhưng nàng vẫn tức giận: “Chàng cố tình lừa ta.” “Hôm nay thay đổi phương án trị liệu.” Hàn Mẫn nắm lấy cổ tay của nàng, cọ cọ vào côn thịt của hắn. Cảm giác mềm mịn trơn trượt khiến hắn nhịn không được mà thở gấp, âm thanh từ tính nhuốm màu dục vọng cực kỳ gợi cảm, xuyên thẳng vào tai Cố Minh Châu. Cố Minh Châu nhũn cả người lại nghe Hàn Mẫn nói hắn khó chịu liền mềm lòng, nàng chủ động đưa tay xuống nắm lấy côn thịt vuốt ve lên xuống vài cái. Hàn Mẫn giữ đúng lời hứa, không làm trong nước. Chống một tay đưa nàng lên bờ, chỉ để chân còn ngâm bên dưới. Hàn Mẫn nhẹ nhàng hôn nàng từ lông mày xuống cánh môi, lại từ tốn hôn xuống ngực, hơi thở nóng rực như muốn thiêu đốt cơ thể. Ngược lại, ngón tay hắn cắm vào tiểu huyệt của nàng hoạt động như bão táp, ngón tay dài của hắn nhiều lần thọc sâu vào trong, đầu ngón tay chạm vào nơi mẫn cảm nhất bên trong nàng. Cố Minh Châu giống như một chiếc thuyền nhỏ yếu ớt đứng trước sóng to gió lớn, chỉ có thể bất lực như bèo thả trôi trên mặt nước, giây tiếp theo có thể sẽ bị một cơn sóng lớn đánh tan tành. “Ưm….Đừng….Đừng….Phu, phu quân……aaaaaaaa…” Tiếng nước nhớp dính nhanh vội hòa với tiếng rên rỉ to nhỏ của nữ nhân tạo thành một phổ dâm khúc tuyệt đỉnh. Cả người Cố Minh Châu mệt rã rời, ngồi không vững ngã nghiêng sang bên cạnh. Hàn Mẫn kịp thời đưa tay đỡ lấy nàng, hắn hôn lên môi nàng, mút nhẹ môi ngọc tinh xảo, hắn thở hổn hển hỏi nàng: “Sướng sao?” Vừa dứt lời, thân thể Cố Minh Châu đột nhiên căng cứng, Hàn Mẫn thấy vậy hắn đưa ngón tay ra vào càng nhanh càng sâu , không lâu sau đó cả người nàng run lên, một dòng chất lỏng phun ra từ huyệt nàng, làm cho dưới hạ thân hai người đều là chất lỏng nhầy nhụa. Hàn Mẫn vốn muốn làm từ từ, nhưng sự việc dần dần mất kiểm soát, hắn hoàn toàn không có cách nào khống chế bản thân mình. Nếu đã không khống chế được thì không cần phải khống chế nữa. Hắn nắm tay Cố Minh Châu cầm côn thịt mình lên, hướng dẫn nàng đặt quy đầu của hắn vào tiểu huyệt đang không ngừng phun hoa dịch kia. “Châu Nhi, nhìn xem!” Cố Minh Châu nghe lời nhìn xuống, không ngờ lại thấy cảnh sắc dâm đãng như vậy. Nàng muốn dời mắt đi, nhưng không biết vì sao nàng không dứt ra được. Hơi thở Hàn Mẫn đục ngầu, hổn hển nói: “Châu Nhi, nhìn cho kỹ.” Vừa dứt lời, quy đầu hắn tách lớp thịt non mềm, dưới tầm mắt của Cố Minh Châu côn thịt từ từ vào sâu trong tiểu huyệt, cho đến khi hai viên tinh hoàn nặng trĩu đụng phải bờ mông trắng ngần của nàng. Cảnh này quá kích thích rồi, Cố Minh Châu chịu không nổi khiến cái bụng nhỏ cuộn lại làm cho dương vật của Hàn Mãn bị siết chặt đến đáng thương, Cố Minh Châu phải cắn lấy ngón tay mới ngăn được tiếng rên rỉ phát ra. “Sao lại chặt như vậy? Hửm?” Hàn Mẫn hít hà một hơi, liên tục hôn môi nàng, vuốt ve rồi lại xoa nắn. Khó khăn lắm nàng mới thả lỏng được một chút, hắn liền chậm rãi rút côn thịt ra, giây tiếp theo lại dùng sức đâm mạnh vào. Cố Minh Châu không nhịn được hét lên, hắn thì thầm: “Thật sự rất chặt…nghe nói dược ngọc có tác dụng bảo dưỡng, ta dựa theo kích cỡ của ta giũa cho nàng một cây nhé?” Hàn Mẫn vốn không thích những món đồ chơi kia, hắn chỉ muốn một mình độc chiếm Cố Minh Châu, cho dù vật vô tri cũng không được phép. Nhưng thời gian gần đây hắn có bổ sung được một vài kiến thức, hắn liền thay đổi suy nghĩ, hắn cảm thấy vật nhỏ kia cũng có thể dùng một chút. Nhưng Cố Minh Châu không cảm thấy vậy, nàng rất xấu hổ, nắm tay nhỏ đấm vào ngực hắn. “Ưm…Không….không thích….aaaaa” Hàn Mẫn vẫn không buông tha tiếp tục kích thích nàng: “Đột nhiên ta cảm thấy những món đồ chơi kia rất có ích, hôm nào chúng ta thử xem?” Vừa nói hắn vừa giữ hông Cố Minh Châu thúc vào, cả người Cố Minh Châu bị hắn đâm tan nát, nàng chỉ biết ôm vai hắn liên tục nỉ non xin tha. Hàn Mẫn lại nói: “Cố Minh Châu, chúng ta còn rất nhiều thời gian…” Hắn vừa bỏ lệnh cấm lại không nghĩ mau kết thúc đến vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]