Edit: Khả Khả
Rốt cuộc Cố Minh Châu cũng chịu không được mà nói ra hết ngọn nguồn, nàng không biết Hàn Mẫn cảm thấy thế nào nhưng nàng chỉ biết bản thân mình vừa xấu hổ vừa tức chết đi được.
Nàng chớp mắt, giọt lệ lăn xuống.
Cái này lại khiến cho Hàn Mẫn luống cuống.
Hàn Mẫn cuống cuồng đưa tay lau nước mắt cho nàng, nhưng lau đi một giọt thì giọt khác lại rơi ra
“Nàng, nàng đừng khóc, đừng khóc…”
Cố Minh Châu không nhìn hắn, quay mặt đi lặng lẽ rơi nước mắt.
Hàn Mẫn càng thêm hoảng, hắn hôn dỗ dành nàng, bây giờ chỉ cần Cố Minh Châu ngừng khóc bảo hắn đi chết hắn cũng sẽ làm.
Cố Minh Châu cũng không quá đáng chỉ nhẹ đẩy hắn ra: “Chàng ngồi dậy.”
Hàn Mẫn nghe lời ngồi trở lại xe lăn.
Cố Minh Châu rủ đôi mắt, nhẹ giọng nói: “Nếu chàng muốn biết, ta cũng đâu phải là không nói cho chàng, chàng hà tất phải làm vậy…”
Lúc này Hàn Mẫn mới biết căn nguyên Cố Minh Châu tức giận là gì điều gì, không phải hắn ngang ngược ép nàng nói mà là cách hắn uy hiếp nàng… Trong lòng Hàn Mẫn vừa chua xót vừa yếu đuối, hắn nắm lấy bàn tay nàng cúi đầu hôn lên đầu ngón tay: “Ta cam đoan với nàng, sau này ta sẽ không như vậy nữa.”
Cố Minh Châu rút tay về ôm lấy quần áo nói: “Tất cả đều là vì thân thể chàng, chàng không để ý, hà tất gì ta phải quan tâm.”
Nếu nàng không rơi thêm giọt nước mắt nào thì lời nói của nàng thuyết phục hơn.
Hàn Mẫn thật sự biết bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-vai-ac-xau-so-trong-tieu-thuyet/1070409/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.