Edit: Mòe Ngáo.
Beta: Khả Khả.
Ban đầu Hàn Mẫn từ chối điều trị.
Hoàng đế và Thái hậu cho rằng hắn bị chuyện này đả kích nên mất hết nhuệ khí, cũng không ép buộc hắn, đợi qua một thời gian nữa rồi thử khuyên lại hắn xem sao.
Thật ra Hàn Mẫn từ chối điều trị không phải là vì nguyên nhân này chỉ là hắn không muốn phiền phức thôi. Với hắn mà nói, chỉ cần không ảnh hưởng đến đầu óc là được còn việc không đứng lên được cùng lắm chỉ hơi bất tiện thôi. Dù sao hắn cũng là hoàng tử, cho người hầu hạ hắn cẩn thận là được.
Sau này hắn gặp được Cố Minh Châu, hắn liền thay đổi suy nghĩ, không thể đứng lên được quả thật vô cùng bất tiện.
Hàn Mẫn đi tìm hoàng đế tỏ vẻ tình nguyện điều trị chân, muốn Trương ngự y điều trị cho hắn.
Đúng như Trương ngự y nói, hắn chịu không ít đau đớn nhưng hắn không quan tâm.
Với hắn mà nói quan trọng nhất là kết quả.
Nhưng hắn không cần nói những điều này với nàng.
Hàn Mẫn nhìn chăm chú Cố Minh Châu, tình ý trong mắt không cách nào che dấu.
Cố Minh Châu vui vẻ vì năm phần nắm trong tay vì vậy uống hết chén thuốc không chút cau mày. Tuy rằng trong nguyên tác không đề cập đến việc Hàn Mẫn trị thương ở chân thành công hay không nhưng trong lòng nàng tràn đầy hy vọng, chỉ là nàng không nói ra, nàng nói : “Mặc kệ có được hay không, cứ thử đi.”
Nàng lại sợ Hàn Mẫn nghĩ nhiều, nắm tay hắn nói: “Cho dù thế nào đi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-vai-ac-xau-so-trong-tieu-thuyet/1070394/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.