Edit: Alo
Beta: Khả Khả
Những điều Lâm ma ma lo lắng hoàn toàn dư thừa, giống như lời Từ ma ma đã nói, Hàn Mẫn đã đặt Cố Minh Châu ở tận sâu trong đáy lòng, thế nên không có chuyện vào ngày đại hôn lại phạm phải sai lầm như không hoàn thành tốt nghi lễ này được.
Thật ra từ sớm hắn đã học thuộc toàn bộ quy trình rồi, cũng đã diễn đi diễn lại trong đầu không biết bao nhiêu lần, chẳng lẽ khi chỉ còn hai người hắn lại không thể kết thúc mọi chuyện một cách thuận lợi được sao?
Đó là lý do mà hắn đuổi tất cả mọi người ra ngoài.
Thực ra là hắn không yên lòng, hắn không muốn người khác nhìn thấy Cố Minh Châu của hắn vào lúc này.
Hàn Mẫn cầm lấy cây gậy Như Ý quấn lụa đỏ khều tấm khăn voan rồi chậm rãi nâng cánh tay lên, gương mặt tân nương từ từ xuất hiện trước mắt hắn, từ đây trong mắt hắn chỉ chứa đựng bóng hồng trước mặt.
Cố Minh Châu bị hắn nhìn đến mức mặt nóng lên, hắn cứ nhìn nàng chằm chằm mà không có động tác gì khác, trong lòng nàng có chút do dự, sờ mặt mình hỏi: “Sao vậy? Có phải trang điểm lên trông rất lạ không?”
Cố Minh Châu nghĩ đến lớp trang điểm hôm nay, quả thật là lớp phấn trắng hình như hơi dày, hơn nữa đôi mắt nàng được tô màu đỏ thẫm, trong lòng cảm giác có chút xấu hổ.
Hàn Mẫn như tỉnh dậy từ trong mơ, hắn thấp giọng đáp: “Không, rất đẹp!”
Cố Minh Châu cho rằng bản thân mình lúc này trông rất kỳ cục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-vai-ac-xau-so-trong-tieu-thuyet/1070391/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.