Khương Đào thấy bọn họ thật sự không cho nàng nhúng tay vào cũng không kiên trì, ngồi dậy sai người đi ngâm trà, bưng nước ấm tới.
"Sao đệ lại nôn thật chứ?". Tiêu Thế Nam cười nhận lấy khăn từ tay nha hoàn, chỉ vào Khương Lâm cười mắng, "Chẳng cho ta chút thể diện nào cả, uổng công bình thường ta thương đệ như vậy!".
Khương Lâm đang súc trà Khương Đào đưa, nghe vậy lập tức phun trà ra, biện giải: "Đệ cũng không phải cố ý, không phải là nhịn không được sao!".
"Mau ngâm chân đi, ngâm xong còn để đại phu và A Dương xoa chân cho đệ". Khương Đào thấy Tiêu Thế Nam còn muốn khua chân bèn vội ngăn hắn lại.
Tiêu Thế Nam giả vờ tức giận trừng mắt nhìn Khương Lâm nói: "Đệ thấy chưa, bởi vì đệ ọe ra nên tẩu tử cũng chẳng hiền lành với ta rồi".
Chờ hắn ngâm chân xong, đại phu và Khương Dương lại xoa chân cho hắn.
Tới lúc ngừng lại, mắt cá chân của Tiêu Thế Nam cũng không còn đỏ tấy như ban đầu.
Sau đó, đại phu đơn giản dùng băng gạc bó chân hắn lại, Khương Lâm vì chuyện vừa rồi mà một hai phải cầm băng vải cuốn thêm cho hắn mấy vòng.
Kết quả là lúc chạng vạng, Thẩm Thời Ân trở về còn bị dọa cho nhảy dựng, kinh ngạc nói: "Tiểu Nam hóa ra bị thương nặng vậy sao?".
Tiêu Thế Nam nhìn cái chân rắn chắc của mình bị bó thành cái bánh tét, ủy khuất nói: "Không có, còn không phải do A Lâm nhất quyết phải băng thêm cho ta mấy vòng mới chịu được. Vốn là đại phu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188347/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.