Khương Đào mắng xong, sắc mặt của Tào thị và Tiêu Thế Vân đại biến, Tiêu Thế Nam cũng không cảm thấy có gì không đúng, cười nói: “Tuyết Đoàn nhi nhà chúng ta không phải là vừa sinh liền không có mẹ sao? Hơn nữa tuy rằng nó thông minh nhưng dù sao cũng là dã thú, nói khó nghe thì là súc sinh. Đầu nó lớn nhưng tuổi nó nhỏ, tẩu tử sao còn tức nó thế?”.
Tuyết Đoàn nhi tới bên người Tiêu Thế Nam cọ cọ, giống như hắn đang nói rất đúng mà! Người ta chỉ là con thú nhỏ không hiểu chuyện gì thôi!
Khương Đào cười lắc đầu, nói: “Chính là mấy đệ chiều nó quá, nếu nó chỉ đùa trước mặt chúng ta thì thôi, hôm nay còn dọa tới mẫu thân và đệ đệ của đệ”.
“Nương của đệ cũng không phải người hẹp hòi!”. Tiêu Thế Nam nói xong liền quay đi nhìn Tào thị, nói: “Nương, Tuyết Đoàn nhi thực sự đã được thuần hóa, chưa bao giờ công kích người. Có thể là nó từ huyện thành tới chưa quen được với môi trường ở đây nên táo bạo hơn ngày thường không ít….”.
Cuối cùng hắn cũng chú ý tới sắc mặt vô cùng khó coi của Tào thị, lại nói: “Nương có phải thật sự bị dọa rồi không? Con nhớ rõ gan của người cũng không nhỏ mà. Người thật sự không cần sợ”.
Sắc mặt của Tào thị có thể không khó coi sao?
Đứa ngốc cũng nghe ra được ý tứ của Khương Đào!
Khương Đào hồn nhiên trấn an bà vài câu.
Trong Tào thị buồn bực không có chỗ xả, xanh mặt đứng dậy cáo từ.
Khương Đào chu đáo lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188327/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.