Ngày đó Hoàng thị tới tìm nàng, Khương Đào còn đang bận rộn ở nhà bếp.
“Lại làm món nhà bếp nấu gì đây?”. Hoàng thị ở huyện thành nghe nói chuyện Khương Đào lại đốt nhà bếp, vào bếp liền trêu nàng.
Khương Đào cũng không giận, cầm cái muỗn cười cười: “Ta nấu canh vẫn rất ngon nha!”.
Nói xong nàng mở vung ra cho Hoàng thị nhìn, một nồi chè đậu xanh to đang sôi.
Khương Đào nói để cho nàng thử trước một chén xem như nào, Hoàng thị hiện tại nào dám để nàng làm gì cho mình, cướp việc nói để mình tới.
Vừa uống chè, Hoàng thị kinh ngạc nói: “Muội đây là nấu bao nhiêu?”.
“Năm cân đậu xanh, một cân đường, toàn bộ ở trong nồi”.
“Nấu nhiều như vậy là cho bao nhiêu ngươi uống nữa?”.
Khương Đào lắc đầu cười cười, nói không có ai.
Nàng nấu nhiều như vậy, trừ người trong nhà ra kỳ thật còn có ám vệ Tiêu Giác để lại cho nàng.
Trước đó khi Tiêu Giác rời đi nói cho nàng biết ám vệ cũng để lại ở hẻm Thư Sinh, ngoài cái ngày làm cháy bếp ra thì Khương Đào cũng chưa gặp lại mấy ám vệ lần nào, sinh hoạt hằng ngày cũng không thấy nên đã quên mất chuyện này.
Nhưng buổi tối mấy hôm trước, trước cửa nhà nàng đột nhiên có một hán tử say rượu đập cửa ầm ầm.
Lúc ấy, Khương Đào đang ở nhà bếp nấu canh cho Khương Dương, cách cửa viện rất gần, nghe được động tĩnh liền lập tức đi nhìn, kết quả nàng vừa mới tới giếng trời liền thấy đỉnh đầu có bóng người lướt qua, sau đó ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188317/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.