Cửa nhà chính Khương gia đóng chừng ba mươi phút mới mở ra.
Khương Lâm đã sớm chải đầu xong, mặc chỉnh tề, nắm góc áo của Khương Đào làm nũng: “Tỷ tỷ, bao giờ có thể đi gặp khách được? Thân thích của nhà tỷ phu đệ chưa từng gặp qua đâu”.
Tâm tình Khương Đào cũng rất phức tạp nhưng vẫn nhẫn nại nói: “Không vội nhà, một lát nữa đưa đệ đi gặp”.
Lời còn chưa dứt, Tiêu Thế Nam đi từ nhà chính tới, nửa người thò vào nói: “Tẩu tử ở đây, mau tới mau tới!”.
Khương Đào nắm tay Khương Lâm đứng lên, ra tới ngoài phòng Khương Đào còn không quên dặn dò đệ đệ nói: “Lát vào trong phòng không được nói lung tung”.
Khương Lâm không ngừng gật đầu: “Đệ sẽ không, đệ rất ngoan. Lại nói không phải là thân thích tới sao, đệ sẽ nói bậy cái gì được?”.
Khương Đào còn muốn nhắc, Tiêu Thế Nam ở bên cạnh cười: “A Lâm nói không sai, là thân thích thôi! Đừng câu nệ nhiều quá, cứ thoải mái là được”.
Trong nhà chính, Thẩm Thời Ân và Tiêu Giác đang ngồi, trên mặt hai người đều có ý cười nhưng mắt lại đỏ hồng.
Khương Đào kéo tay Khương Lâm, do dự mà chưa tiến lên.
Theo quy củ, đối phương là hoàng đế, nàng và đệ đệ là dân thường thì nên hành lễ.
“Tẩu tử thất thần làm gì vậy?” Tiêu Thế Nam nhẹ nhàng đẩy Khương Đào một phen.
Tiêu Giác cũng giương mắt nhìn nàng: “Thẩm thẩm mời ngồi”.
Khương Đào chỉ làm cô cô của Sở Hạc Vinh, còn thiếu chút nữa làm tỷ muội với Hoàng thị, thành dì của công tử tri huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188306/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.