Khương Đào nhận lấy khế ước của Vương thị, xác định không có gì thì bản thân cũng ấn dấu tay rồi thu lại.
Sau đó nàng nhìn Lý thị.
Tuy rằng ý tưởng mở Tú Phường là do Lý thị dẫn dắt nàng nhưng việc nào ra việc đó, nàng không ký khế ước, Khương Đào sẽ không dạy nàng.
Lý thị do dự cắn môi, Vương thị vội vàng khuyên nhủ: “Lý tỷ tỷ, tỷ ký đi. Nhi tử ta đã phân tích với ta rồi, điều khoản tuy nhiều, tiền vi phạm hợp đồng đúng là rất lớn nhưng chỉ cần chúng ta ăn ngay nói thẳng, sẽ không có chuyện xấu gì! Hơn nữa, tỷ đừng chỉ nhìn mỗi mấy điều khoản ấy, bên trong còn có không ít là điều tốt cho ta, không nói cái khác, nói tới việc hai năm đầu chỉ phải giao một nửa, có chuyện nào tốt như vậy đâu?”.
Vương thị nói không sai, trước mắt học đồ đi theo sư phụ học nghề. Nhưng không giống nhau, học đồ không chỉ hai ba năm không được nhận cái gì mà còn phải đưa thêm tiền, hầu hạ sư phụ hệt như tổ tông nhà mình, chạy chân vặt càng không cần nói, còn phải bị sư phụ đánh chửi, phải dỗ cho sư phụ vui vẻ, sau mới nói tới chuyện học được món nghề.
Khế thư này lại viết, sau khi ký khế thư, Khương Đào sẽ bắt đầu dạy các nàng, còn không cần các nàng đưa thêm tiền!
Lý thị bị Vương thị thuyết phục, khó xử nói: “Ta đây trong lúc nhất thời không tìm được người làm chứng thì phải làm sao?”.
Người làm chứng không thể là trượng phu hay con cái, cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188254/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.