Sau khi Khương Đào đã lên kiệu, Thẩm Thời Ân cho người khởi kiệu.
Đời trước Khương Đào ra ngoài không nhiều nhưng đều là ngồi xe ngựa, cảm giác ngồi kiệu cũng thật mới mẻ. Cỗ kiệu lắc lư, nàng duỗi tay mò một lúc mới chạm được tay vào cửa sổ nhỏ.
“Ngồi yên một chút, đừng nghịch”. Âm thanh của Thẩm Thời Ân mang theoo ý cười truyền tới.
Khương Đào hỏi hắn: “Chúng ta đang đi chỗ nào?”.
Thôn Khương gia không lớn, hằng ngày nàng đã đi hết chung quanh nơi đây rồi, trước mặt không phải quay ngược lại mà đã ra khỏi thôn.
“Ta để đội ngênh kiệu đi xa một chút, chúng ta đi vòng quanh huyện rồi vòng trở lại”.
Khương Đào không phải người thích phô trương nhưng phần tâm ý này của Thẩm Thời Ân vẫn khiến nàng rất vui vẻ, “Chàng có tâm”.
Kiệu hoa vòng quanh tiểu thành ba vòng, khi trở lại thôn Cây Hòe đã là giữa trưa.
Khách khứa đã sớm tới cửa, Khương gia náo nhiệt hơn hẳn so với bất kì thời điểm nào.
Trong tiếng pháo giòn giã, Khương Đào được đưa về phòng mình.
Trở lại nơi hằng ngày mình vẫn sinh hoạt, Khương Đào cũng hoàn toàn bình tĩnh trở lại, nàng mới ngồi xuống giường, liền nghe thấy cửa phòng bị đẩy ra, Tiền thị kinh ngạc nói: “Dương ca nhi sao ngươi lại vào đây? Không hợp quy củ chút nào”.
Khương Dương không để bụng nói: “Nhà của mình thì có gì không hợp quy củ chứ? Tiền thím không cần canh ở đây đâu, cũng ra bên ngoài uống rượu mừng đi ạ”. Lại nói với tỷ tỷ hắn “Tỷ có đói không? Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188220/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.