Trước đó Khương Đào nói tận dụng việc lão thái gia và lão thái thái thiên vị Khương Dương làm tiền đề nhưng kỳ thật đúng là nàng không có vu oan cho hai người.
Bởi vì ngày hôm sau, lão thái thái tới tam phòng đưa ngân phiếu một trăm lượng cho Khương Dương.
Khương Dương không nhận, lão thái gia còn khuyên hắn, nói đây chính là tiền bán sính lễ của tỷ tỷ con, hôm nay, bày yến cũng chỉ hết mấy chục lượng, sau tỷ tỷ con xuất giá, khẳng định phải tốn thêm một ít, trước cứ cầm một trăm lượng. Sau này nếu còn lợi nhuận sẽ lại chia cho con.
Khương Dương nói vậy đưa cho tỷ tỷ con, cái này nàng nên nhận.
Lúc ấy, Khương Đào còn đang may vá, nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên.
Lão thái thái cười với Khương Đào, lại nói: “Phụ mẫu không còn, hiện tại là con làm chủ tam phòng. Cho con hay tỷ tỷ con đều như nhau”.
Khương Dương nhìn tỷ tỷ, Khương Đào gật gật đầu với hắn rồi hắn mới nhận lấy.
Chờ sau khi lão thái thái đi rồi, Khương Dương đưa ngân phiếu tới chỗ Khương Đào, nói cho tỷ, sau lại sợ nàng không vui, lại ngập ngừng nói: “Gia nãi không phải không nghĩ tới tỷ, chính là nghĩ… Nghĩ để đệ cầm trước thôi. Đệ sẽ không lấy tiền của tỷ”.
Khương Đào cười với hắn nói không sao, trong lòng nghĩ cũng khó trách hai phòng còn lại coi Khương Dương như kẻ địch lớn nhất, lão thái thái và lão thái gia thiên vị hắn quá mức, cũng may nàng không phải Khương Đào thật, bằng không nhìn gia nãi đem tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-toi-than/1188207/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.