"Đương nhiên là chắc chắn, muội xem trên cổ và mặt hắn đều bị ta cào nát. Phương pháp đánh nhau của mấy người đàn bà chanh chua trong thôn chúng ta, ta đều học hết rồi." Hạnh Nhi dương dương đắc ý nói.
Hai người đứng cùng nhau đương nhiên thu hút sự chú ý của những người trong quán trà.
Hai mắt nhìn nhau, Tiết Đông Mai gật đầu với bọn họ, miệng nhỏ giọng nói với Hạnh Nhi, "Bọn họ đều là bằng hữu của Tuấn Trúc huynh, muội đều biết, rốt cuộc tỷ có thấy rõ không, hắn thực sự khi dễ một cô nương sao?"
Nghe nàng nói như vậy, Hạnh Nhi cũng có chút mơ hồ, chột dạ giải thích, "Ừm, chắc là vậy. Trên cánh tay của cô ngương kia còn đeo một khăn vải, chắc là bị gãy tay, hắn còn để người ta cầm đồ.
Cô nương treo cánh tay, đó không phải là bị Chử Cao Tinh xô ngã, nên cánh tay Úc Nhu bị gãy đó sao. Chỉ là nàng và Dương Mục quan hệ rất tốt, không giống như có tranh cãi.
Nàng vừa nói chuyện, Tưởng Duệ Kỳ dẫn theo Dương Mục đi tới. Bỗng nhiên thấy Hạnh Nhi, mặt Dương Mục đỏ lên, nổi giận nói," Cô còn có mặt mũi ở đây! "
" Ta có cái gì không dám! "Hạnh Nhi ngẩng đầu ưỡn ngực, hông sợ hãi chút nào nhìn thẳng hắn," Nhìn cái gì mà nhìn! Nhìn nữa ta móc hai mắt của ngươi ra làm bóng để đá đó! "
" Cô! "Dương Mục nóng nảy, mắng xong muốn động thủ, nhưng nhớ Hạnh Nhi là một cô nương, quả đấm của hắn giơ lên cao, nhưng làm thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tieu-truc-ma/1052907/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.