Bà cảm thấy Hồng Hà nói rất đúng.
Lúc ở phủ Thứ Sử, cùng Nhạc Quang Kỳ nói đến chuyện này, Trần Phương Ngọc đã nghĩ đến chuyện thành thân trước, không nói những chuyện khác, ít nhất cũng để mọi người thành Vũ Châu biết, Đoàn Đoàn chính thức là thiếu phu nhân của Nhạc gia.
Trong lòng ghi nhớ chuyện này, Trần Phương Ngọc luôn phải ghi nhớ, buổi tối sau khi dỗ San San ngủ, bà do dự mãi, gõ cửa phòng Tiết Đông Mai.
Tiết Đông Mai đang thu dọn quần áo cha mẹ, sau khi mời Trần Phương Ngọc vào cửa, nhìn sắc mặt của bà, lo lắng hỏi, "Làm sao vậy bá mẫu, con thấy hôm nay sắc mặt người không tốt, là đi đường mệt sao?"
Trần Phương Ngọc lắc đầu, nắm tay Tiết Đông Mai, hai người cùng nhau ngồi vào mép giường, "Đoàn Đoàn, có chuyện này không biết ta nên mở miệng như thế nào."
"Chuyện gì, bá mẫu người nói thẳng là được." Tiết Đông Mai nói.
Gian phòng chính còn để bài vị của Tiết đệ và đệ muội, Trần Phương Ngọc thắp cho họ một nén hương, coi như hai người đều có mặt ở đây, nói với Tiết Đông Mai, "Hôm nay thím Trần con có nói cho ta một câu, lúc trước ta cũng có tâm tư này, chính là đám cưới của con và Tuấn Trúc, ta muốn sau khi quay về Vũ Châu, ta muốn lo liệu việc này một chút, như vậy danh phận của con mới ổn định, người khác cũng không nói được gì. Con cảm thấy sao Đoàn Đoàn?"
Tiết Đông Mai ngây ngẩn cả người.
"Con yên tâm, lễ vật cần phải có bá mẫu giống như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tieu-truc-ma/1052902/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.