Nhìn nàng mở miệng muốn tranh cãi, Tưởng Duệ Kỳ lập tức nói, "Cô đừng nói không đi qua cửa chính, tính toán từ tường tiến vào sao! Nếu cô suy nghĩ tìm viện cớ cho tâm tư mình bằng một nửa việc học hành, năm trước đã thi vào được."
Lời hắn nói vừa vội vừa tức giận, rõ ràng mang theo vẻ ghét bỏ cùng bất mãn, bàn tay nắm chặt lấy cánh tay nàng, Tôn Kim Kim âm thầm nhíu mày, nhìn đến phía sau hắn trên mặt Chử Cao Tinh và Hà Tinh Hòa châm chọc cười, mặt nàng ửng hồng, đột nhiên hất tay Tưởng Duệ Kỳ, mở miệng nói hắn: "Ai cần huynh lo! Ta lại không phải tới tìm huynh!"
"Không tìm ta? Vậy cô tìm ai? Chẳng lẽ là tới tìm hắn?" Tưởng Duệ Kỳ quay đầu nhìn thoáng qua Chử Cao Tinh, hỏi ngược lại.
Chử Cao Tinh mừng rỡ xem bọn họ cãi nhau, nghe vậy khiêu khích nói, "Không được sao?"
Đương nhiên không được!
Tưởng Duệ Kỳ không nói chuyện, quay đầu nhìn Tôn Kim Kim.
Nào ngờ Tôn Kim Kim trực tiếp gật đầu, tự tin mười phần nói, "Ta chính là tới tìm Chử thiếu gia."
Tưởng Duệ Kỳ nghe được, trực tiếp liền tức giận, "Hắn có cái gì tốt mà tìm! Hắn mới vừa đánh gãy cánh tay của Úc Nhu, là kẻ thù số một của bọn ta, cô không phải không biết! Làm sao còn muốn tìm hắn!"
"Này này," Chử Cao Tinh đưa tay chạm vào cánh tay Tưởng Duệ Kỳ, tốt bụng sửa lại lời nói, "Ngươi đừng làm bại hoại thanh danh của ta, cánh tay nàng ta không có ' đứt ', chỉ là nứt xương thôi!"
Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tieu-truc-ma/1052900/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.