Liễu Ngân Tuyết: "......"
Nàng đây là mang một ma đầu về nhà hay sao?
Nàng quả thực sắp mất bình tĩnh, liền đáp "Được", sau đó lập tức xoay người mang theo nha hoàn xuống lầu, đi Vạn Phúc Viện bồi lão thái thái và mẫu thân dùng cơm trưa, lão thái thái từ lúc nhìn thấy Lâu Duẫn tâm tình liền không tốt, hỏi Liễu Ngân Tuyết: "Sao nó lại theo con về?"
"Con cũng không biết, hắn chính là đột nhiên muốn tới," Liễu Ngân Tuyết trả lời, một bên trấn an lão thái thái: "Người cũng đừng chấp nhặt Lâu Duẫn, cứ coi như hắn không tồn tại là được."
Lão thái thái thở dài: "Tới cũng tới rồi, sao có thể coi như không tồn tại. Nó đâu? Sao không tới dùng bữa?"
"Ngủ rồi ạ, thân thể Thế tử còn chưa tốt." Liễu Ngân Tuyết ăn ngay nói thật.
"Con đây gả cho ai cũng được, lại cứ phải gả cho một con ma ốm không hiểu lý lẽ như vậy chứ?" Lão thái thái nắm tay Liễu Ngân Tuyết, nước mắt trào ra: "Gả cũng gả rồi, giờ ta nói cũng chẳng ích gì?"
Lý Mạn nghe lại hỏi: "Độc trong cơ thể nó không giải được sao? Ta thấy bộ dáng như lúc nào cũng chết ngay được, thật sự chua xót, mệnh con sao khổ vậy chứ, gặp phải người như vậy?"
Liễu Ngân Tuyết nghĩ nghĩ, nói: "Kỳ thật Thế tử cũng chỉ tính cách bất thường một chút, con vào phủ lâu như vậy, cũng chưa thấy hắn làm ra chuyện gì ác độc kinh hãi thế tục, cũng không biết sao hắn lại trúng độc."
"Có lẽ là liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-the-tu-benh-tat/2692860/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.