Trầm Ngư bên cạnh cười thầm: "Đáng đời Vương gia, đáng đời đáng đời!"
Lâu Duẫn tức giận khó nhịn, nhưng hắn cũng không muốn xoay người đi ngoại viện, hắn nhìn Trầm Ngư Lạc Nhạn vài lần, nói: "Các ngươi ra ngoài đi, bổn vương có chuyện cần nói với Vương phi."
Trầm Ngư Lạc Nhạn đồng thời lui ra ngoài.
Chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Lâu Duẫn ngồi vào ghế thái sư nhưng chần chừ mãi chưa mở miệng, Liễu Ngân Tuyết không biết hắn rốt cuộc muốn nói chuyện gì, nhưng nàng ngược lại cũng có nhiều thời gian, chẳng có gì vội vàng, cũng ngồi xuống ghế cạnh bàn.
Nàng tự rót cho mình một ly trà, chậm rì rì nhấp từng ngụm.
Lâu Duẫn thấy nàng không châm trà cho mình, trong lòng có chút mất mát nhưng không dám nói ra, hắn sắp xếp từ ngữ nửa ngày mới chậm rì rì nói: "Ngân Tuyết, giờ ta cứ ở lại ngoại viện, trong phủ khó tránh khỏi có ít tin đồn nhảm nhí, những lời này truyền ra ngoài không chỉ khiến phu thê chúng ta trở thành chuyện cười cho cả thành Biện Kinh này, mà còn có thể khiến người trong phủ khinh nhờn nàng."
Liễu Ngân Tuyết nghe những lời Lâu Duẫn nói, nàng ra bộ thản nhiên nói: "Lâu như vậy rồi cũng không thấy có bất luận kẻ nào dám khinh nhờn ta, điểm này ngươi không cần lo lắng."
Nàng dừng một chút, trong mắt tràn ra vài phần châm chọc: "Còn chuyện phu thê chúng ta trở thành chuyện cười cho cả thành Biện Kinh này thì... Ngươi từ bao giờ để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-the-tu-benh-tat/2692737/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.