Liễu Ngân Tuyết không nói gì.
"Nàng tiếp quản ngoại viện, giúp ta xử lý sản nghiệp vương phủ, bảo ta dọn về Thanh Sơn Viện, nàng săn sóc ta, quan tâm ta đều là để ta dỡ xuống phòng bị, cho rằng nàng đã bỏ ý định rơi vương phủ để kế hoạch của nàng thuận lợi, đúng không?"
Liễu Ngân Tuyết gật đầu.
"Vậy còn Tô Lưu Vận thì sao? Sao nàng phải thay Mệnh Nguyệt bằng Tô Lưu Vận?"
"Nàng ta thích chàng, lòng ghen ghét đố kị của nữ nhân có thể giết người, nàng ta thích chàng, ta lại là Vương phi của chàng nên đương nhiên nàng ta sẽ không thích ta, nếu ta gặp nguy hiểm, nàng ta sẽ không dốc toàn lực cứu ta, nên lúc trên thuyền ta mới có thể thuận lợi chạy thoát."
Lâu Duẫn: "......"
"Kế hoạch của nàng thực hoàn mỹ, mọi nhân vật đều tính kế tỉ mỉ, hơn nữa là ta hoàn toàn không nghĩ tới," hắn có chút bất đắc dĩ, "Nếu không phải ta cảm thấy sự tình phát sinh quá mức đột nhiên, nếu không phải ta trước sau không tin nàng đã chết, phái Mệnh Nguyệt nhìn chằm chằm Liễu phủ thì có lẽ không thể tìm nàng trở về."
Để rời khỏi vương phủ, quả thực nàng đã hao không hết tâm huyết.
Hắn cũng không biết, hắn lại khiến người ta khó chịu đựng đến vậy, ngay thời điểm nhạy cảm nàng lại có thể làm ra chuyện như vậy, ngay cả sống chết của Lạc Âm Phàm cũng không màng.
"Vương gia không nên tìm ta về." Liễu Ngân Tuyết nói.
"Nàng rời khỏi đây như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-the-tu-benh-tat/2692674/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.