Thẩm Dục đứng cách Liễu Ngân Tuyết vài bước chân bị dọa cho ngây người, hắn trợn tròn mắt, đứng trơ ra nhìn chủy thủ kia đâm thẳng về phía Liễu Ngân Tuyết, sợ đến mức không nhúc nhích nổi.
Nhưng đúng lúc này, một đạo hắc ảnh vọt ra chắn trước mặt Liễu Ngân Tuyết, chủy thủ sắc bén kia đâm thẳng vào bụng Lâu Duẫn, máu tươi bắn ra, nhuốm lên tay của thích khách kia, cùng thời khắc đó, nàng ta bị Lâu Duẫn đánh cho một chưởng bắn ra xa, lăn trên đất vài vòng, thân thể đập vào một cây cột, miệng phun ra một búng máu, lập tức bị thị vệ của Lâu Duẫn chế trụ.
Mà Lâu Duẫn sau khi dốc toàn lực đánh ra một chưởng kia thì cũng không đứng nổi nữa, thân thể lảo đảo ngã rầm xuống, gáy đập xuống sàn nhà, phát ra một tiếng "Binh" giòn vang.
Khách nhân trong diễn lâu sợ tới mức thét lên chói tai, chen chúc chạy ra ngoài, diễn lâu nhanh chóng chẳng còn một ai.
Liễu Ngân Tuyết đại kinh thất sắc, kinh hoàng hét: "Độc Lang Trung, Độc Lang Trung, mau đi gọi Độc Lang Trung!" Nàng vừa hét vừa vọt tới chỗ Lâu Duẫn, muốn đỡ hắn dậy, nàng quỳ xuống, một tay đỡ đầu hắn, một tay nắm lấy tay hắn, hắn nhẹ giọng trấn an: "Ta không sao, nàng đừng sợ."
"Ngươi đừng nói chuyện, tiết kiệm sức lực, Lạc Nhạn, Lai Phúc, các ngươi lại đây giúp ta đỡ Vương gia lên ghế." Sắc mặt Liễu Ngân Tuyết tái nhợt, cánh tay đỡ Lâu Duẫn đã phát run.
Mấy người hợp lực nâng Lâu Duẫn lên ghế dài, Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-the-tu-benh-tat/2692646/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.