Chương trước
Chương sau
Diệp Thê chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ được thỏa mãn khi nuốt gậy th*t của nam nhân, trượng phu trong giấc mơ tùy ý phục vụ mình, có bao nhiêu là kiêu ngạo.
Sau một hồi liếm mút, gậy th*t trong miệng đã lên đến đỉnh điểm, nữ nhân nâng hai túi châu trong tay, có thể cảm nhận đồ vật bên trong có bao nhiêu nặng.
Đây là tích góp bao lâu a, Diệp Thê nghĩ, vô tình, hàm răng cọ đến gậy th*t, sau đó khoang miệng được rót đầy tinh dịch.
Nữ nhân sặc đến khó chịu, lại sợ ho khan quấy nhiễu nam nhân, gắt gao che lại miệng mình, đem số tinh dịch kia nuốt vào trong bụng, khóe môi vươn lại một ít chảy xuống, thoạt nhìn không có chút nào là thô tục.
Bắn xong tinh gậy th*t rốt cuộc cũng mềm nhũn rũ xuống.
Diệp Thê miệng lưỡi tê nhức như trút được gánh nặng, đang muốn đứng dậy, thình lình phía sau bị một lực mạnh đẩy nàng ngã.
Đó là một bàn tay thô ráp, lòng bàn tay, hổ khẩu đều mang theo vết chai dày, móng tay được cắt tỉa ngắn, cơ hồ lộ ra thịt.
Khí thế quá mạnh, nữ nhân hoàn toàn bị dọa sợ.
Phủ tướng quân đề phòng nghiêm ngặt, không có khả năng có kẻ cắp lẫn vào, huống chi là vào phòng ngủ tướng quân.
Dục vọng vừa mới khơi dậy lập tức tan biến vì sợ hãi, một hơi thở lạ lùng phát ra từ nơi rèm trướng nhỏ hẹp.
"A." nam nhân phía sau cười rộ lên, sởn tóc gáy.
Âm sắc trầm thấp mang lại cảm giác quen thuộc, Diệp Thê cảm giác ở nơi nào nghe qua, số lần không nhiều lắm, nhưng ký ức khắc sâu, nàng cố hết sức nhớ lại, thời khắc hai mắt giao nhau, có chút khó tin ẩn trong mắt nàng.
"Ta đã trở lại."
Nam nhân lại lần nữa nói chuyện, rõ ràng cặn kẽ hoàn toàn ứng đúng với phỏng đoán khó tin trong lòng Diệp Thê.
Đôi mắt ngẩng lên nhìn thấy thấy Thẩm Tương Uyên trước mặt còn đang ngủ say, cánh tay ấn đè nàng phía sau đúng lúc buông ra, Diệp Thê nhẹ nhàng quay đầu, kinh ngạc mà nhìn nam nhân kia.
Hắn cùng Thẩm Tương Uyên dung mạo không khác biệt, chỉ có đồng tử bày biện ra quỷ dị màu bạc đồng (trắng bạc),trong ánh sáng hiu hắt phảng phất u minh ma trơi.
"Nhìn cái gì?" Thẩm Tương Uyên vô tội chớp chớp mắt, ngón tay ấn lấy đôi môi đang hé mở vì kinh ngạc của Diệp Thê.
Trên cánh môi mềm mại còn lưu một chút ít tinh dịch do chính mình phun, nam nhân cường thế thâm nhập ngón tay, lòng bàn tay đè sát đầu lưỡi, ướt át mềm mại, hô hấp của hắn trở nên thô nặng, đối lập hẳn với Thẩm Tương Uyên đang ngủ say hô hấp vững vàng.
Yếu hầu Diệp Thê lại tái phát cảm giác nuốt nôn khan, nàng ý thức được thân thể của mình phản ứng, vội vàng tránh né.
Đáng tiếc nam nhân không cho.
Bạc đồng Thẩm Tương Uyên dùng ngón tay dính đầy nước miếng kiềm chế chặt lấy cằm Diệp Thê, hắn cúi thấp người đè phía sau lưng nữ nhân, cơ đùi rắn chắc trụ vững ở giữa hai chân nàng, hơi thở phả lên má Diệp Thê hoảng sợ mà rơi lệ: "Trốn cái gì, vừa nãy chẳng phải ăn rất vui vẻ sao?"
Không đợi nữ nhân nói lời nào, hắn nghi hoặc hỏi: "Hay là nàng chỉ thích hắn, không thích ta?"
Môi kề sát trong tầm tay, lẽ ra là một khoảng cách thân mật và lưu luyến, Diệp Thê lại không có tâm tư, đang áp chế lấy thân thể nàng là nam nhân thân thể tinh tráng, hoàn toàn chặn đường rút lui, không có chỗ nào thoát ra.
Diệp Thê đem nam nhân trước mặt như ảo giác dục vọng của chính, Thẩm Tương Uyên ngủ say, nhưng nàng lại mong muốn được lấp đầy.
"Phụ thân thật đúng là cho ta... một phu nhân tuyệt hảo." Nam nhân tâm tình thoạt nhìn tựa hồ rất tốt, trên thực tế, hắn trở nên điên cuồng vì ghen ghét.
"Ta... ưm."
Đôi môi muốn phản bác bị hôn lấy, nam nhân gặm cắn thô bạo và gấp gáp, nhưng Diệp Thê cũng không có cảm giác đau đớn, chỉ có thân thể dần dần cảm trở nên khô nóng.
Môi lưỡi ướt át và tiếng động khi đầu lưỡi quấn quít nhau tựa như âm thanh mới vừa rồi Diệp Thê dùng miệng mình hầu hạ Thẩm Tương Uyên phát ra, càng dính nhớp hơn, đem ham muốn của nữ nhân một lần nữa gợi lên.
Cơ thể nhỏ nhắn rung động, lồng ngực mềm mại cọ vào lồng ngực của nam nhân đang say ngủ, khi núm vú chạm vào vết sẹo chưa lành lặn trên người, khoái cảm tê rần truyền từ cơ thể xuống dưới.
Thẩm Tương Uyên phía sau phát hiện động tác nhỏ của nàng, thời điểm thân mình nữ nhân đong đưa, mông trùng hợp liền dán sát trên đùi nam nhân, váy lụa theo cọ xát vén lên, lộ ra quần nhỏ tơ lụa.
Động tác Diệp Thê đang vui vẻ, đột nhiên cảm giác được bàn tay to lớn của nam nhân chạm vào mông của nàng, chỉ chốc lát, tiếng tơ vò xé rách bại lộ bờ mông trơn bóng của nữ nhân.
"Chàng sao thế!" Nữ nhân đại kinh thất sắc, xấu hổ và giận dữ.
"Ta như thế nào?" Nam nhân hỏi, chân dùng lực đè chặt, vải dệt ở kẽ mông kéo một đường cọ xát đến trước chỗ hoa huy*t.
Chỉ là lần này khiến cho Diệp Thê rên rỉ ra tiếng, nàng lại là không biết còn có loại cảm giác thoải mái như vậy, nơi riêng tư bên trong tụ d*m thủy tí tách tí tách tràn ra tới.
"Ta đây là ở báo đáp nàng, thưởng cho nàng khi nãy vừa thổi tiêu."
Nam nhân xoa nắn một hồi, còn chưa kịp sung sướng, dục vọng đã lên cao, chỉ đơn giản đem mông nữ nhân kéo xuống, khuôn mặt thanh tú một lần nữa áp vào côn th*t của Thẩm Tương Uyên đang ngủ say.
Cái món đồ vật mềm mại giờ khắc này lại hùng hổ to ra, dữ tợn diễu võ dương oai.
Diệp Thê hiện rõ trạng thái bị khiêu khích, hoa môi mất đi an ủi cọ xát từ đùi nam nhân, thèm khát được lấp đầy kích thích, nữ nhân không nghĩ nhiều, mở miệng ngậm lấy gậy th*t đỏ hồng.
Lần này, nàng nhẹ nhàng liền nuốt tới nơi rừng rậm, ngựa quen đường cũ.
"Ưm... Tiếp tục liếm." Nam nhân phía sau thở dài rên rỉ thay cho Thẩm Tương Uyên đang ngủ say.
Được cổ vũ, Diệp Thê phun ra nuốt vào, nước bọt theo gậy th*t trượt xuống, lại bị nuốt vào cùng với dịch đục tràn từ lỗ chuông, nàng si mê dương v*t tản mát ra khí vị của nam nhân. Đó là loại dược tệ kích thích, dụ hoặc hạ thân nữ nhân dâm hoa nở rộ, chờ hái.
Sau khi lớp quần dày bị xé rách, d*m thủy lộng ướt nơi riêng tư bắp đùi chạm đến lương bạc không khí, khiến cho từng trận rùng mình, Diệp Thê run run vài cái, vật trong miệng là toàn bộ nguồn nhiệt.
May mắn chính là, nguồn nhiệt nhanh chóng lại có thêm một cái..
gậy th*t nóng bỏng đang chạm vào nơi riêng tư của nàng là cái gì, không cần nói cũng biết, hai cái dục vọng của nam nhân là chung.
"Thử xem, là của ai lớn hơn..."
Vừa dứt lời, vật cứng tiến quân thần tốc, ăn sạch sẽ mật hoa của nữ tử.
Rõ ràng là lần đầu, nhưng Diệp Thê vẫn không hề thấy đau đớn.
Đường vào như được đồ vật lấp đầy, hoàn toàn kín đáo, nữ nhân kinh ngạc với chính mình thế nhưng dễ dàng liền dung hạ, bụng nhỏ nàng phồng lên, bên trong vật hung tợn kia mạnh mẽ đập liên hồi..
Nàng thở dốc lại vẫn là hàm chứa trong miệng vật dư thừa, lắp bắp nghiêng đầu, dùng ánh mắt nhìn trộm nam nhân phía sau.
Đôi mắt trắng bạc của hắn bắt đầu dần đen, chú ý tới ánh mắt nữ nhân, nam nhân thong thả đưa đẩy lên, đem thân hình nhỏ xinh của nàng đâm cho trước sau đong đưa, không cần phun ra nuốt vào cũng có thể giống cái thịt bao giống nhau chăm sóc trong miệng đồ vật. "Thoải mái sao, Thê tỷ tỷ?"
Thê tỷ tỷ, Diệp Thê nghe xưng hô xa lạ cảm thấy động tình, nàng chống thân mình bàn tay để ở cơ bụng nam nhân đang say ngủ, một tay kia biệt nữu mà nâng lên muốn chạm đến phía sau cái kia thao lộng nàng nam nhân, đầu ngón tay như gần như xa.
Nam nhân chủ động vươn tay dắt lấy, mười ngón tay đan vào nhau đè ở ngực Thẩm Tương Uyên ngủ say, chính mình còn lại là hoàn toàn bám vào nữ nhân phía sau lưng thật sâu sau nhập nàng.
Trên dưới hai há mồm đồng thời bị lấp đầy, lúc hạ thân được gậy th*t thô dài thao nhập, nữ nhân không tự chủ há môi thở dốc, khiến cho trong miệng đồ vật vừa lúc có thể thọc đến càng sâu, hai cái gậy th*t hung ác cùng lúc đưa đẩy.
Diệp Thê càng ngày càng hưng phấn, sâu trong nội tâm khát vọng phù đến mặt ngoài, hồn nhiên quên mình mỹ diệu kích thích làm nàng cả người run rẩy.
Cung khẩu, hầu khẩu, nơi mềm mịn xinh đẹp bị xâm phạm không ngừng, dâm dục nhanh chóng ăn mòn toàn bộ lý trí nữ nhân, hoang đường trở nên thuận lý thành chương, nàng như một con vật giống cái, chờ đợi nam nhân giao cấu lai giống.
Trong lúc say mê vô tận thao lộng, Diệp Thê tiếp nhận phía sau nam nhân không cần biết là động tác gì, đầu lưỡi liếm láp gáy nàng, chậm rãi kéo đến vai cắn nhẹ.
"Thê tỷ tỷ nàng nói, muốn hay không đem hắn đánh thức, sau đó cùng nhau thao nàng?" Bạch đồng nam nhân ác liệt mà đề nghị, hắn nhìn dáng vẻ chính mình ngủ say lông mi run rẩy, sắp tỉnh lại.
"Ưm ưm..." Diệp Thê phát ra kêu rên cự tuyệt, như vậy tuyệt đối sẽ bị lộng hư, chỉ là một cây liền đem nàng hoa huy*t nhập khẩu căng thẳng không lưu chút nào khe hở.
"Ta cũng nghĩ như vậy, thật là không muốn chia sẻ nàng với hắn..."
Thẩm Tương Uyên mắt trắng đỡ lấy chiếc cổ tinh tế của Diệp Thê khiến cho nàng phun ra đồ vật trong miệng, hắn ôm lấy nữ nhân ngồi vào trong lòng ngực tiếp tục thao lộng, kỵ ngồi tư thế làm gậy th*t đảo tới nơi sâu nhất, một lượng lớn dâm dịch phun tung toé mà ra, rơi xuống trên người nam nhân đang nằm kia.
Bạch đồng có loại khoái cảm thành tựu biến thái, hắn làm trò cùng một cái khác cũng là chính mình hoàn toàn chiếm hữu Diệp Thê, gian dâm nàng ướt át nộn bức.
Nhưng vì cái gì...
"Hắn tính tình kém, cũng không dỗ dành nữ nhân, làm sao thao nàng thích được?" bạch đồng tay vuốt ve đến bầu ngực Diệp Thê, cách quần áo xoa nắn mềm mại.
"Đừng mà... Không cần thao ta thích, ta thích hắn là được rồi, thích Uyên Nhi... Thích ngươi."
Trong mộng ngoài mộng, hư hư thật thật.
Diệp Thê vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của bạch đồng, chủ động hôn môi trấn an hắn, ôn nhu vĩnh viễn là lưỡi dao sắc bén xác vỏ, bao vây, cất chứa.
"Cho dù ngươi thế nào, ta đều thích ngươi."
Những lời yêu thương trong chốn phòng the có tính kích thích tình dục hơn là những tiếng rên rỉ.
Bạch đồng liếm đi nước mắt trong suốt nơi khóe mắt nàng, bàn tay to tạm thời từ bỏ bầu ngực, ôm lấy eo nhỏ của nàng mãnh liệt đi nước rút.
Đại khai đại hợp thao lộng, chà xát đến huyệt khang bên trong d*m thủy từng luồng phun lên đỉnh quy đầu, đầu gậy th*t tàn nhẫn nghiền áp chỗ sâu nơi riêng tư của nàng, tinh hoàn bạch bạch va chạm mạnh mẽ mông thịt đầy đặn, da thịt trắng nõn bị nhúm lông đen ma sát đến đỏ lên.
gậy th*t thô nóng ra vào liên hồi, từng dòng d*m thủy tuôn ra không ngừng, cảnh tượng dâm mỹ, nam nhân hoàn toàn chìm đắm trong nhục dục bất chấp cái gì là kỹ xảo nông sâu, gân xanh căng cứng sảng khoái, dồn dập đưa đẩy thao lộng.
Trong nháy mắt một luồng tinh dịch nồng đậm rót đầy nơi khe huyệt, nam nhân cùng Diệp Thê cùng nhau thở mạnh một hơi.
Có lẽ chỉ có ở trước mặt nữ nhân này, sau khi bị Thẩm Tương Uyên chôn dấu, hắn mới có cơ hội ra tới, đường đường chính chính.
"Ồ, hắn sắp tỉnh, ta cũng nên đi." Bạch đồng tiện diễm nhìn nam nhân quen mắt kia, hài tử làm nũng có sữa uống, lời này thật không sai, "Không cần quá nhớ ta, luôn có cơ hội gặp lại."
Nam nhân mắt trắng trong nháy mắt rút khỏi từ trong cơ thể Diệp Thê, nữ nhân đại mộng bừng tỉnh, không ngừng thở dốc, nhìn về phía Thẩm Tương Uyên đang gắt gao ôm lấy nàng.
Nam nhân mỗi ngày đều phải đem đồ vật cắm ở huyệt của nàng mới bằng lòng đi vào giấc ngủ.
Chính là đồ tồi này làm nàng khiến nàng mơ thấy giấc mộng xấu hổ, Diệp Thê buồn bực mà một cái tát ở trên mặt nam nhân
"Thê tỷ tỷ đánh ta làm cái gì?" Thẩm Tương Uyên đang mộng đẹp, mơ hồ mở mắt ra.
"Ngươi khốn kiếp!"
"?" ——
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.