Tục ngữ nói rất đúng năm mới, không khí mới. Thẩm phủ cũng không ngoại lệ.
Không biết có phải do ảo giác không, Thẩm Tương Uyên cảm thấy ánh mắt đám ma ma chăm sóc thê tử của chàng nhìn về phía mình có chút khác lạ. Từ cung kính, sợ sệt chàng một phép mà giờ chuyển sang có chút bất mãn, khinh thường...?
Trong tháng này, liên tiếp nhiều lần, sau khi hành lễ với chàng, mấy lão ma ma kia đều ở sau lưng Thẩm Tương Uyên thở dài ngao ngán, khiến chàng càng lúc càng cảm thấy khó hiểu.
"Trong phủ trả công không chu đáo sao?" Thẩm Tương Uyên nghi học nói.
Các ma ma đều đã hầu hạ trong phủ từ thời lão phu nhân, những ma ma này toàn bộ do chính tay Thái Hậu tự mình chọn lựa, bồi dưỡng, vì vậy Phúc Bá đương nhiên không dám chậm trễ việc ăn mặc, tiền công hàng tháng, mọi thứ đều cực kỳ chú ý, cẩn thận.
"Không thể nào." Thẩm Tương Uyên lầm bầm nói, chiếc đũa dừng giữa không trung.
"Tướng quân? Cái gì không thể nào?" Diệp Thê cùng dùng bữa với chàng mắt thấy tướng công không chuyên chú ăn cơm, chút chút lại thất thần, quan tâm hỏi.
"Thê tỷ tỷ, gần đây ta cảm thấy đám ma ma kia hình như không thích ta?"
Nghe đối phương nói vậy, khuôn mặt đẹp của nàng thoáng đỏ lên, ngượng ngùng cúi đầu, chuyên chú ăn canh không dám nói thêm lời nào.
Quả nhiên là có ẩn tình ở đây.
Hôm trước các mát xa vùng ngực, giúp khai thông các huyệt vị của thai phụ, phòng trường hợp sau này bị tắc sữa.
Vừa cởi áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tham-tuong-uyen/1014429/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.