Triệu Hỉ Mai đã vào Thẩm phủ được mấy ngày, may nhờ có Diệp Thê giúp đỡ thoát khỏi biển khổ, nàng cảm kích vạn phần, một lòng muốn hầu hạ tiểu thư thật tốt, tất cả mọi việc đều làm hết sức hết lòng.
"Tiểu thư, có phải ta đã làm không tốt chỗ nào không?"
Tối hôm nay, Hỉ Mai đang chải tóc cho Diệp Thê sau khi giúp nàng tắm rửa, nàng ta cân nhắc nhiều lần mới nói ra lời từ đáy lòng.
"Hỉ Mai tỷ, sao lại hỏi như vậy?".
"Từ sau khi ta tới, mỗi lần ở trong phòng hầu hạ tiểu thư, cô gia đều ở ngoài phòng đi qua đi lại." Đi loanh quanh qua lại, giống như con mãnh thú bổ nhào tuần tra lãnh địa.
Hỉ Mai tỷ còn chưa nói xong, Diệp Thê cũng đã hiểu, bắt đầu tắm gội, cái bóng dáng cao to của Thẩm Tương Uyên kia đang lắc lư qua lại ở bên ngoài, nhoáng một cái rất lâu, đến khi nàng tắm xong đi ra lại không thấy nữa.
"Tướng quân chàng ấy, chính là hơi kỳ quặc." Diệp Thê chú ý đến thể diện của phu quân nói.
Hỉ Mai cho rằng nam chủ nhân là đang giám sát mức độ chắc chắn trong công việc của hạ nhân, trên thực tế Thẩm Tương Uyên là đang bực bội.
Đang yên đang lành, sao phải tự rước phiền não, tìm người tới hầu hạ phu nhân, lại tức đoạt đi cơ hội ăn đậu hũ ngắm cảnh xuân.
"Hỉ Mai tỷ, lấy giúp muội một chén canh sữa bò đến đây."
Sau khi người mang khay đến, Diệp Thê một mình cầm đi tìm Thẩm Tương Uyên, không cần nghĩ cũng biết chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tham-tuong-uyen/1014394/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.