Vào thời điểm năm mới cận kề, trời đổ một trận tuyết lớn.
Tiểu nương tử cẩn thận bỏ thêm than kim ty thượng hạng vào trong lò, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy gió tuyết mỗi lúc một dữ dội, không khỏi nhíu mày lo lắng.
"Tuyết này đã rơi suốt hai canh giờ rồi, vẫn chưa có dấu hiệu ngớt đi."
Nàng mở khẽ một khe nhỏ trên ô cửa trổ chạm khắc hoa văn, đủ để đưa bàn tay trắng nõn ra hứng lấy từng bông tuyết rơi xuống.
"Phu quân tan triều rồi sẽ về thế nào đây?"
"Trời lạnh thế này, phu nhân đừng đứng ngay cửa sổ thế kẻo bị cảm lạnh đấy."
Tỳ nữ Tân Di vội vàng ngăn lại, rồi nhanh tay đóng kín cửa sổ.
"Sáng sớm lúc cô gia ra ngoài, tuyết vẫn chưa lớn như vậy, thế mà chớp mắt đã phủ dày khắp lối đi rồi."
"Đúng vậy, sáng nay ta còn lơ mơ nghe chàng nói hình như sắp có tuyết rơi, không ngờ trận tuyết này lại kéo dài mãi thế này… Lúc chàng đi có cầm ô theo không?"
Những ngày gần đây, bọn họ hầu như đều ở lại Giang phủ. Giang phủ cách hoàng cung không xa, Giang Hoài Chi lại thích đi bộ, trừ khi trời mưa mới dùng xe ngựa. Nàng lo hắn trên đường về sẽ bị tuyết làm ướt lạnh, dễ sinh bệnh.
"Hình như không có."
Tân Di lắc đầu.
"Phu nhân đừng lo lắng, chưa nói đến việc không biết cô gia có ở lại Ngự Thư Phòng xử lý chính vụ hay không, dù có tan triều ngay, cũng có thể thuận tiện đi nhờ xe ngựa của đồng liêu, hoặc để nô tỳ sai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-thai-pho-giang-ham-ngu/5056453/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.