Trong lúc nhất thời gà bay chó sủa, con chó đen lớn sủa um, Đào Yến Cần cũng kêu um, gà vịt trong sân nhà ai cũng đều bị doạ sợ, thi nhau kêu lên, thật đúng là một cảnh tượng đặc sắc.
Cả đôi giày của Đào Yến Cần đều bị vứt bỏ, hai chân khập khiễng vẫn liều mạng chạy tới, cuối cùng hai vệ sĩ của cô ta cũng vất vả bò dậy khỏi mặt đất, vội vã cứu người. Chẳng qua nhiều chó như vậy, mà Đào Yến Cần chỉ mang có hai vệ sĩ, cho dù mỗi người bắt hai con thì cũng chỉ bắt được bốn con chó, còn lại bốn con vẫn điên cuồng đuổi theo Đào Yến Cần không thôi.
Đào Yến Cần gào lên, thôn dân thì cười đau cả bụng chỉ trỏ cô ta, không ai có ý định gọi chó của mình về.
Cố Trường Đình không ngờ sẽ có người chạy đến thả chó, nhìn cảnh tượng khôi hài này liền bật cười.
Bóng đen chạy đi thả chó vẫn trốn ở trong một căn nhà phía xa mãi không ra, Cố Trường Đình không nhìn ra là ai, nhưng khi quét qua đám người, cậu phát hiện quả nhiên có một người mất tích.
Hẳn là em ba của Triệu Giản, tên là Triệu Kỳ, hình như chưa tới hai mươi tuổi, bình thường không thích nói nhiều, dường như còn không có cảm giác tồn tại. Chính là tối hôm qua, Cố Trường Đình và Triệu Giản đã vô tình đụng phải cậu ấy.
Đào Yến Cần ngã xuống đất không biết bao nhiêu lần, toàn thân đều là bùn đất, bộ dáng hết sức chật vật, căn bản đã không còn sức phách lối như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ta/232363/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.