15.
Một người một quỷ cứ thế kết bạn cùng nhau trải qua tháng ngày.
Dưới sự chăm bón của tôi, những chỗ có thể chạm vào được của Tề Gia Trinh ngày càng nhiều.
Thậm chí vào sáng một hôm, tôi bất ngờ thấy được khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của Tề Gia Trinh!
Đầu đội ngọc quan, tóc đen môi mỏng, một đôi mắt phượng sắc bén phấn khởi, khí chất cao sang vô cùng.
“Sao thế?”
Tề Gia Trinh lười biếng híp mắt.
Tôi chớp chớp mắt, “Em có thể sờ không?”
Hình như hắn vẫn chưa nhận ra bản thân đã bị nhìn thấy, giả vờ cong môi ngả ngớn.
“Phu nhân muốn sờ chỗ nào?”
Tôi chỉ vào mặt của hắn.
“Mặt.”
Vẻ mặt của hắn cứng đờ trong giây lát.
Tôi gật gật đầu, “Phải, em đã có thể nhìn thấy.”
Dẫu sao cũng là người gắn bó sớm hôm bên cạnh quỷ.
Cho dù hiện tại chỉ nhìn thấy được một nửa người của hắn, thì tôi vẫn có thể kiềm chế mình không thét lên.
Hắn tiếp nhận sự thật rất nhanh.
Cúi đầu nhìn tôi, “Có thể sờ.”
“Phu nhân muốn sờ chỗ nào cũng được.”
Đệt, Tề Gia Trinh lại ghi thêm một điểm.
Không biết có phải ảo giác hay không.
Tôi thậm chí còn cảm thấy thân thể Tề Gia Trinh đã không còn lạnh buốt như trước nữa.
So với trước đây, bây giờ hắn giống một miếng lãnh ngọc hơn.
*lãnh ngọc: ngọc lạnh
Trong suốt, mát lạnh.
“Vậy chàng có thể khống chế không để mình bị nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-quy-cong-tu/2741981/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.