Hiện tại, Lục Tử Kỳ cảm thấy có chút lo lắng, bởi vì từ lúc Tống Tiểu Hoa nghe xong lời mình nói thì luôn có vẻ mặt giống như bị sét đánh trúng, bộ dạng hai mắt mở to miệng khẽ nhếch đã duy trì khoảng hơn nửa thời gian uống cạn chén trà rồi.
"Diêu Diêu, nói chuyện với nàng đó!"
"Diêu Diêu, nàng làm chút phản ứng có được hay không?"
"Diêu Diêu, nàng đừng làm ta sợ, nếu thật sự tức giận thì cắn ta hai cái đi!"
"Diêu Diêu, tốt xấu gì nàng cũng chíp (*) một tiếng.....
(*): Từ tượng thanh, tiếng kêu của động vật nhỏ.
"Chíp…"
"…"
Cuối cùng Tống Tiểu Hoa cũng kết thúc tạo hình ngu ngốc, lắc lư đầu: "Nói như vậy, là bởi vì thiếp nói cho chàng biết vòng tay đeo trên tay phu nhân của Chương thái y không giống sản phẩm của Trung Nguyên, nên chàng mới nghĩ đến có thể là bà ấy đã bị Hạ quốc mua chuộc phải không? Cũng bởi vì thiếp nhắc tới bút tích trên quyển sách mà Nguyên Hạo đưa cho thiếp và trên phương thuốc hắn viết cho chàng cũng không giống nhau một chút nào, nên chàng mới nghĩ đến rất có thể hắn sẽ bắt chước theo bút tích của chàng viết thư cho Hoắc Nam à?"
Cuối cùng, Lục Tử Kỳ thở phào nhẹ nhõm, từ từ đáp: "Không sai. Chương gia đời đời hành y (làm nghề y) ở Biện Lương, từ nhỏ Chương thái y đã say mê y thuật ngày đêm nghiên cứu, sợ rằng đời này ngay cả trăm dặm bên ngoài Kinh Thành cũng chưa từng ra khỏi vì vậy trên căn bản phu nhân của hắn cũng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575861/chuong-77-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.