Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Beta: Thư_Plynh
Tống Tiểu Hoa quyết định từ giờ trở đi hận mực nước, cực kỳ thống hận loại mực này.
"Mẫu thân, Lăng Nhi vốn định dạy đệ đệ viết chữ...”
Lại nhìn Lục Lăng và Lục Việt đã biến thành hai con “gà châu Phi*”, Tống Tiểu Hoa hít sâu một hơi, tự nói với bản thân mình rằng “Thế giới tuyệt vời như vậy, ta lại gắt gỏng như thế, làm nương của chúng nó mà vậy thì thật là không tốt ôi không tốt...”
*Tống Tiểu Hoa là người xuyên qua nên mới biết “châu Phi”, ý nói hai đứa nhỏ bị vẩy mực thành gà đen.
"Lăng Nhi, đệ đệ còn nhỏ, qua hai năm nữa mới đến tuổi học viết chữ. Do đó trước nhất, con đừng để nó bước vào thư phòng của mình, cho dù đến gần cũng không được, nhớ kỹ chưa?” Phần sau của toàn bộ câu nói là nàng nghiến răng ken két để thốt từng chữ từng chữ một ra khỏi miệng.
Lục Lăng ngoan ngoãn gật đầu, trái lại Lục Việt vẫn cười ngây ngô như cũ. Tống Tiểu Hoa nhìn nó mà nghiến răng càng thêm chặt, dáng vẻ nàng giống như muốn túm lấy đánh cho một trận, nào ngờ bàn tay nhỏ bé giấu ở sau lưng của nó bỗng nhiên vươn ra, để lộ cây bút lông to tướng còn đẫm mực đầm đìa, trong nháy mắt đã nhanh nhẹn vẽ một dấu gạch chéo to đùng lên khuôn mặt nhăn nhó của Tống Tiểu Hoa...
Tống Tiểu Hoa nổi trận lôi đình: "Ngày hôm nay, ta mà không đánh mông con nở thành tám cánh hoa thì con mãi mãi cũng không biết vì sao sáng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575858/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.