Edit: san san
Beta: Thanh Xuân 430 + kaylee + Melodysoyani
Sáng sớm hôm sau Lục Tử Hằng đạp tuyết xuống núi, để lại hai người Lục Tử Kỳ và Tống Tiểu Hoa sảng khoải hưởng thụ thế giới hai người mà mấy ngày nay không có.
Mới sáng tinh mơ—
"Đông Thanh, chàng vẽ mày cho ta được không?"
"Không được."
"Thử chút thôi!"
"Không phải nàng luôn ít vẽ mày kẻ mắt sao?"
"Hôm nay ta đột nhiên có hứng không được à?!"
"Ở đây chỉ có hai chúng ta, cần gì phải như thế?"
"Chưa từng nghe câu "... Nữ vi duyệt kỷ giả dung"* sao?!"
(*Nữ vi duyệt kỷ giả dung: Nữ nhi trang điểm vì người mình thương)
"À, ta cảm thấy nàng thế này đã rất đẹp rồi."
"......"
Sau khi ăn cơm trưa—
"Đông Thanh, chúng ta đi tản bộ đi!"
"Tuyết còn chưa tan, đường trơn rất khó đi."
"Sau khi ăn cơm tản bộ trăm bước sống đến chín mươi chín."
"À, vậy nàng tản bộ trong phòng đi, ta đếm giúp nàng."
"......"
Trước khi ngủ--
"Đông Thanh, chàng kể chuyện xưa cho bảo bảo nghe đi!"
"Không phải từ trước đến giờ đều là nàng làm sao?"
"Được rồi, bảo bảo, ta đố con một câu. Mùng tám tháng mười của hai mươi sáu năm trước là ngày phụ thân con sinh ra, vậy, mùng tám tháng mười một hai mươi sáu năm trước là ngày gì?"
"... Không phải ngày lễ không phải ngày kỷ niệm, hình như cũng không có chuyện lớn gì xảy ra hết."
"Để cho bảo bảo trả lời không cho chàng trả lời! Bảo bảo, có trả lời được không? Đúng rồi, là ngày phụ thân con đầy tháng!"
"......"
Buổi chiều ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575854/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.