Editor: Thiên Y
Beta: Tịnh Hảo + Maria Nyoko
Trời xanh không mây, mặt trời nắng gắt treo cao.
Lúc này, trên phố Biện Lương rộn ràng nhốn nháo đang có hai vị thiếu gia ăn mặc cẩm phục hết sức hoa lệ làm người khác chú ý ——
Một người cao, một người thấp hơn chút. Một người to lớn, một người nhỏ gầy. Một người khí phách hiên ngang, một người lanh lợi thông minh. Một người mày kiếm mắt sáng, một người mi thanh mục tú.
Hai người đi sóng vai, nhìn qua rất là.... thân mật.
Tống Tiểu Hoa tràn đầy hăng hái, hai tháng bị vây quanh ở trong bốn bức tường cao đến buồn bực, bây giờ đã có thể nhìn thấy ánh mặt trời. Suốt dọc đường đi, nàng sôi nổi hô to gọi nhỏ, gần như mỗi lần đến quán nào, nàng đều phải dừng lại nhìn một cái. Mặc dù mới đi dạo không tới hai con đường, chỉ là, nhưng dường như đã thu hết nửa thành Biện Lương vào mắt.
Lục Tử Kỳ thật sự rất hối hận, hối hận tại sao lúc ra cửa không mang theo cây quạt để có thể che đi tất cả gương mặt của mình. Nhưng điều hối hận nhất chính là, sao lại đồng ý để Tống Tiểu Hoa mặc nam trang theo mình ra cửa.
Nhiều ánh mắt nhìn như vậy, đoán chừng ngày mai khắp thành mọi người sẽ biết, Nhị công tử Lục gia, thích nam sắc......
Nhìn về phía Tống Tiểu Hoa, bởi vì trước kia du lịch khắp nơi luôn nữ giả nam trang, thậm chí ngay cả hành động cũng hoàn toàn không nhìn ra một chút nữ tính nào, Lục Tử Kỳ im lặng nghẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575848/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.