"Công chúa......"
"Nói lại lần nữa, gọi ta Bình nhi!"
"Không biết công chúa giá lâm không có tiếp đón từ xa, mong công chúa thứ lỗi."
"Ngươi......"
Gia Luật Bình trừng mắt nhìn người nam nhân đang hướng về phía mình khom người hành lễ, tay nắm thành quyền.
Mặc quan phục trên người mà không lộ vẻ khô khan, lễ số chu toàn mà không lộ vẻ nhún nhường, vẻ mặt dịu dàng mà càng thấy anh hoa kín kẽ, phong cách trầm ổn mà không thấy ngông nghênh trong người.
Người đàn ông này, nàng thích, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy liền thích. Thích, cho nên muốn có được, nàng 17 năm chưa từng muốn lấy cái gì như bây giờ muốn có được hắn.
"Tại sao những thứ đồ ta đưa ngươi lại không nhận?"
"Vô công bất thụ lộc."
"Đây là ta đưa cho muội muội."
"Vợ thần bạc phúc, thẹn không dám nhận quà tặng của công chúa."
"Vợ...... Vậy tại sao ngươi không tự mình trả lại cho ta?"
"Trong người có công vụ."
"Khá lắm Tri Huyện đại nhân lấy công vụ làm đầu!"
"Công chúa khen không đúng rồi."
"Như vậy, ta thân là công chúa Liêu quốc tự nhiên cũng là công vụ của ngươi, ngươi có phải hay không dành tất cả thời gian trong lúc này cho ta trước chứ?"
"Chuyện phải biết phân nặng nhẹ, dân sinh làm trọng, chính là việc cần giải quyết trước."
"...... Lục Tử Kỳ, ngươi đừng có khinh người quá đáng!"
"Bổn huyện không dám. Công chúa nếu là muốn ở chỗ ta ‘sườn bắc’ du ngoạn, bổn huyện sẽ an bài chuyên gia theo hầu."
"Hừ! Do muội muội ban tặng, thân phận của ta hiện giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575818/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.