Trải qua hai lần gây gổ, cùng với một lần ‘trèo tường’, cuộc sống của Tống Tiểu Hoa tiến vào thời kỳ vững vàng.
Một nhà ba người, không đúng, cộng thêm Tống Vô Khuyết nữa chính là một nhà bốn người, cuộc sống gia đình tạm ổn và rất hoài hòa.
Hết ăn rồi lại ngủ, đi chợ mua thức ăn về nấu cơm, đọc sách luyện chữ, quét dọn gian phòng trông đứa bé, bình bình đạm đạm, thật là cuộc sống yên bình. . . . . .
Tống Tiểu Hoa cũng là vừa mới biết, trước kia mình là người cả ngày chỉ biết vắt chân lên cổ nhảy lên nhảy xuống loay hoay cả ngày lo cho cuộc sống hằng ngày, thế nhưng nàng lại có thiên phú làm bà chủ trong gia đình, đối mặt với chuỗi ngày không sóng không gió nước lặng sóng yên như thế, mà không thấy có tí xíu buồn chán, ngược lại dần dần thích thú.
Lục Tử Kỳ mua cho nàng cùng Lục Lăng một bộ văn phòng tứ bảo, để cho hai người bọn họ bình thường liền dựa theo bảng chữ mẫu luyện, sau bữa cơm chiều, nếu hắn có thời gian rảnh sẽ chỉ điểm một hai trong lời nói.
Tống Tiểu Hoa nhận thức chữ nhiều hơn so với Lục Lăng, chỉ là, chữ viết của nàng. . . . . . Theo cách nói của Lục Tử Kỳ thì là ——
Hoàn toàn không theo một khuôn mẫu nào cả, bút hoàn toàn tùy ý đi, kể cả cảnh giới của một người viết chữ bình thường nàng cũng không thể đạt được ~
Nói tóm lại là chữ viết của Tống Tiểu Hoa có thể nói là, thật ra thì rất đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575807/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.