Nàng ăn cơm mà không tập trung, Lục Tử Kỳ vừa đi trước, Tống Tiểu Hoa lập tức mặc nam trang chạy ra cửa, chạy ngay tới chỗ cũ.
“Nàng tới rồi?”
Nhìn mặt Nguyên Hạo bình tĩnh thong dong, nàng đột nhiên rất muốn đạp một phát để lưu lại dấu giày trên mặt anh ta.
Nhẹ nhàng đi đến và ngồi xuống bàn, nơi đó vẫn bày một bình trà và bánh ngọt như lần trước.
“Ngày hôm nay tinh thần rất tốt, xem ra không cần uống trà nhân sâm hoa cúc, uống chút trà hoa đi, an thần giảm tức giận.” Nguyên Hạo cười hì hì rót cho nàng ly trà.
“An thần...... Sao? Ngươi sợ ta trở mặt lật bàn?”
“Ta vì sao phải sợ?”
Tống Tiểu Hoa im lặng.
Đúng vậy, người ta không làm gì sai, nàng tại sao lại nổi đóa?
“Sách xem xong rồi, trả ngươi.”
“Nhanh như vậy?”
“À. Ta từ trước đến giờ đều là ‘đọc nhanh như gió, xem qua liền quên’!”
Tức giận đặt sách ở trên mặt bàn đẩy sang, rồi lại lập tức bị đẩy trở về: “Vậy thì nhìn từng chữ một, cho đến khi nhớ trong lòng.”
Tống Tiểu Hoa trố mắt nhìn, ngẩng đầu nhìn cặp mắt cong cong kia, vậy mà không nhìn ra cái gì.
Nguyên Hạo cũng từ một bên cầm lấy một cái quyển trục: “Đây là tạ lễ ta gửi cho Lục huynh, làm phiền ‘Tẩu Phu Nhân’ mang về cho hắn.”
Một câu ‘Tẩu Phu Nhân’, lập tức khiến Tống Tiểu Hoa không kiềm chế được mà run rẩy khóe miệng.
“Tự ngươi đưa cho hắn đi, ta cũng không phải là người đưa tin!”
“Ta cũng nghĩ vậy, đáng tiếc không có thời gian.” Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575805/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.