Nguyên Hạo đã sớm chờ ở trong quán trà, cũng là gian phòng hôm qua, một bình trà nóng, mấy đĩa điểm tâm.
Vẫn là một bộ áo xanh, chỉ là từ xanh đậm đổi thành xanh nhạt, cùng một màu với bầu trời bên ngoài cửa sổ.
Thấy Tống Tiểu Hoa vội vàng đi vào, không khỏi cười nhạt một tiếng: “Vội vã như vậy làm cái gì, là sợ ta ăn hết điểm tâm sao?”
Hôm qua liền biết nàng đối với trà cũng không quá yêu thích, ngược lại đối với những cái điểm tâm nhỏ tinh xảo này có hứng thú rất nhiều, trái một khối phải một khối ăn như hài đồng tham ăn.
Tống Tiểu Hoa ngượng ngùng cười khan hai tiếng.
Tính tình mình hấp tấp trong chốt lát không thể thay đổi được rồi, vốn là cảm thấy không có gì là không ổn, nhưng ở trước mặt vị này tay cầm phong độ tri thức thì không thể so sánh với những người nhàn rỗi được, thật là giờ chỉ còn lại cảm giác xấu hổ mà thôi.
“Ngươi đang xem sách hả? Sách gì?”
“Nhàn thư.”
“Nhàn thư tốt!”
Nguyên Hạo liếc nhìn nàng một cái: “Thì ra là ngươi cũng có hứng thú với những thứ sách không có ích cho thi công danh này sao?”
“Kết hợp lao động và vui chơi, thỉnh thoảng cũng muốn thay đổi đầu óc!”
Tống Tiểu Hoa thuận miệng lừa gạt đôi câu, bỗng dưng nhớ tới mình đang đối mặt với một thư sinh, dù thế nào cũng phải là đọc sách qua mấy năm, vì vậy vội vàng bổ sung: “Thật ra thì không nói gạt ngươi, ta căn bản không phải là cái loại ham học, vừa nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhan-vien-cong-vu-thoi-bac-tong/1575802/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.