Vân Hy tỉnh dạy trong cơn mê , bộ dạng thảm thê , đầu tóc rối bù , mình lại mơ nữa sau . Dù bao nhiêu năm qua , cô đã cố gắng tìm hết mọi cách để quên đi bóng hình anh , nhưng trong thâm tâm cô không làm được . 
Nghĩ đến nước mắt lại giàn dụa . Năm anh đi , có để lại cô một lời từ biệc nào sau ? Sau anh lại tàn nhẫn như vậy chứ . Một lời hứa hẹn từ anh chả có nghĩa lý gì mà sau cô lại ngu muội tin vào nó chứ . Cô thật ngốc . 
Vẫn như thói quen cô bé luôn quấn quýt cậu thanh niên , lời nói vô tư kể cho cậu ta nghe những gì hôm nay , đi học ra sau . Mỗi khi đến giờ đi học về , Bạch Nghiêm sẽ chạy ra xách cặp cho Vân Hy . Nhưng từ cái đêm đó mọi thứ chỉ là kỷ niệm ..... 
Bầu trời trong xanh lúc đó đối với Vân Hy như sụp đổ , chỉ còn cái gọi là ký ức hình thành trong đầu cô bé non nớt ấy cho tới bây giờ . 
Ba mẹ Trương không muốn con gái đau buồn khi thấy những cảnh quen thuộc cứ hằng trong tâm trí con bé . Nên sáu tháng sau , hai vợ chồng cũng đã quyết định tìm được chỗ ở mới , bán căn nhà này đi chỉ đem theo những thứ cần thiết . Vân Hy quay lại nhìn căn nhà một lần nữa , cố kiềm chế nước mắt , nắm tay mẹ Trương bước lên xe .. 
- Đi thôi con gái . 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nha-tai-phiet/3644640/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.