Aurora khóc trên máy bay một lúc, dần dần bình tĩnh lại. Nàng uống thuốc, do dự một lúc vẫn không dám gọi cho Maleficent. Nàng tính thời gian, lúc đến New York chắc cũng phải hơn ba giờ đêm, không nên quấy rầy cô nghỉ ngơi, nàng chỉ gọi cho Mike, nhờ anh tới đón.
Bên ngoài máy bay vẫn là một mảnh đen như mực, Aurora nhắm mắt lại, cố gắng ngủ một chút, nhưng ở cổ vẫn rất ngứa khiến nàng không tài nào ngủ nổi.
Màn hình điện thoại sáng chói chiếu đến khuôn mặt nàng nhìn như trong suốt.
Một tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống sân bay New York, đèn được thắp sáng hai bên đường băng, những bông tuyết nho nhỏ đang từ từ rơi xuống.
Aurora mặc áo khoác, đeo khẩu trang, vừa ra khỏi cabin máy bay thì khí lạnh phả thẳng vào mặt. Nàng kéo cổ áo kín lại, nhìn thấy chiếc xe limo màu đen quen thuộc. Nàng vừa định đi đến lại thấy cửa xe mở ra, một người bước khỏi xe, Aurora lập tức kinh ngạc.
Người nọ mặc áo khoác đen, đeo kính râm, nếu không có ánh đèn sân bay, sợ là cả người sẽ hòa lẫn vào trong bóng tối.
Hai tay cô đút trong túi áo, dáng vẻ lười biếng mà thướt tha đi đến trước đầu xe, vì đứng xa một khoảng nên Aurora không thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt cô.
Kính râm che đi phần lớn khuôn mặt cô, chỉ để lộ một chút da thịt cùng đôi môi đỏ mọng. Không cần động tác thừa, cô đứng nơi đó, cũng đủ tỏa ra khí thế mạnh mẽ khiến người khác đắm chìm. Hoa tuyết lặng lẽ rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nguoi-yeu-cu-cua-ba/468653/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.