Chuông điện thoại vang lên ba lần mới có người nhấc máy.
Tiếng nói mềm mại của Aurora truyền đến: "Maleficent?"
Giọng nàng đè thấp, còn có chút căng thẳng, bên đó mơ hồ truyền đến tiếng đàn piano, còn có mấy nhịp đếm.
"Hmm, không tiện sao?"
"Ừm..chị chờ chút." Aurora nhỏ giọng nói, sau đó là tiếng bước chân khe khẽ, rồi giọng nàng rõ ràng hơn chút: "Tôi đang trong lớp học múa, lão sư rất nghiêm khắc, không cho chúng tôi cầm điện thoại."
Maleficent hơi nhấc mày, cô cúi người ngồi vào buồng xe rộng rãi thoải mái, ra hiệu tài xế khởi động lái đi. New York đầu thu, trời trong xanh thoáng đãng, bóng cây xanh mướt lướt qua cửa xe, ánh vào con ngươi hẹp dài của cô, gây ra mấy phần gợn sóng không thể dự đoán.
"Maleficent, mọi chuyện ổn chứ?"
Aurora thấy cô không nói lời nào, hỏi lại một câu.
Maleficent nhấc lên chút ý cười, có chút lười biếng vuốt tóc, mở miệng nói: "Tôi đi đón em."
"Hả?" Aurora không quá tin tưởng lời này do cô nói ra, giật mình bật ra một từ nghi hoặc.
"Sao? Không thể à?" Maleficent ý tứ sâu xa.
"Có..có thể." Aurora lắp bắp nói: "Chỉ là còn rất lâu mới tan học, này, như thế nào?"
Maleficent ngón tay thon dài duyên dáng vuốt nhẹ cằm mình, xa xôi nhẹ nhàng nói: "Không sao, chờ bạn gái là chuyện đương nhiên."
Aurora có mấy giây không biết nói gì. Tiếng hít thở có chút luống cuống gấp gáp rơi vào tai Maleficent, mắt cô dường như sâu hơn.
"Ừm..được. Tôi sẽ thử xem có thể nói với lão sư hay không..."
"Miss Woodsen! Tôi đã nói về chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nguoi-yeu-cu-cua-ba/269981/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.