Thần Hiên dắt A Vi tay chậm rãi đi về phía trước đi, mấy người Phạm gia cũng không đợi được nữa, nhanh chóng xuống bậc thang đi về phía trước
"Thần Hiên, ngươi bận cái gì cũng không chịu nhớ tới nương hay sao?" Một phụ nhân trung niên dưỡng nhan rất tốt đi tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y Thần Hiên, đem hắn nhìn từ trên xuống dưới, khóe mắt ngấn lệ.
"Mẫu thân, đây là A Vi." Thần Hiên sợ tiểu nương tử lạc lõng, nhẹ nhàng dắt tay nàng kéo đến phía trước mình, giới thiệu với cả nhà. A Vi thấy tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía mình, nhất thời ngượng ngùng, nhưng cũng không quên lễ tiết Khúc mẹ đã dạy mình, nhất nhất cúi đầu chào.
Phụ nhân kia chính là mẫu thân Liễu thị của Thần Hiên, lông mày cùng đuôi mắt của Thần Hiên nhìn qua liền biết rất giống bà, đương nhiên có thể thấy, lúc trẻ bà nhất định là một đại mỹ nhân phong hoa tuyết nguyệt. Theo sát bên cạnh là phụ thân của Thần Hiên, Phạm Trọng Thịnh, khí chất nho nhã của Thần Hiên chắc chắn là được thừa hưởng từ người này.
Huynh trưởng Phạm Thần Dật hơn Thần Hiên 3 tuổi, nét mặt có đến năm, sáu phần giống với đệ đệ, lại có thêm nét thành thục khôn khéo của thương nhân, nhìn qua vô cùng chững chạc cùng sắc bén. Nương tử của Thần Dật là Lưu thị, gọi là Vân Nương, là một nữ nhân mềm mại như nước, lúc này đang dắt tay một đứa nhỏ chừng 8 tuổi, tỳ nữ bên cạnh đang ôm một cậu bé đang bi bô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nguoi-goa-vo/3651879/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.