Có Tòa Thành Nát ở bên cạnh làm bạn, Vân Sâm tiếp tục xem kỹ nhật ký, cô đọc thành tiếng:
“Tôi cho rằng ma quỷ chính là loài cặn bã được thế giới cố ý thả ra để tiêu diệt loài người. Chúng nó hưởng thụ niềm vui khi săn bắn con người và là những kẻ săn mồi hàng đầu, xem con người như con mồi.”
“Là một con mồi, nếu muốn tránh né những kẻ săn mồi hàng đầu đó thì cần phải làm quen với tập tính, hành động đặc thù và những nhiều thứ quan trọng khác.”
“Nâng cao tố chất cơ thể là một trong những yếu tố cơ bản cần thiết.”
“Tôi đã ghi chép được tổng cộng mười loại ma quỷ, chỉ ghi chép những loại mà tôi đã gặp qua.”
“Niềm vui sướng của tôi là được gặp rất nhiều loại ma quỷ khi ở tòa thành này. Tôi nghe nói Tự Tích Mơ Hồ là tòa thành tụ tập nhiều ma quỷ nhất, những khu vực ở phía xa khác của Cửu Châu cũng không có nhiều ma quỷ như vậy, nhưng tôi sẽ không rời khỏi nơi này. Tôi còn chưa tìm được bà ngoại, cho dù chỉ là thi thể của bà…”
Vân Sâm dừng lại ở đây một chút, cô dùng ngón tay chỉ vào từ bị mờ, hỏi: “Nơi này trước kia là tòa thành nào?”
Nếu có thể biết được, cô cũng sẽ biết hiện tại cô đang cách Trung Châu bao xa.
Dây leo đung đưa trái phải, sau đó chạm vào tay Vân Sâm ý bảo cô đọc tiếp.
Tòa Thành Nát thật đáng thương, là một ý thức tòa thành không biết chữ, anh cũng không biết trong cái thường gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/217929/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.