Trans: Tú Anh
Beta: Cyane
Trung Châu.
Vân Sâm đang ngồi trên chiếc ghế đẩu phía trước tượng thành Trung Châu, nhìn từ xa trông giống như đang ngồi xổm trước tượng thành, tư thế hơi khó coi.
Cô tháo chiếc găng tay bên tay trái ra, kỹ càng xem xét, vừa cởi ra được một lúc lại mang vào rồi lại cởi ra.
“Tay không thoải mái à?”
Giọng nói mang theo ý cười của Trung Châu xuất hiện, anh ấy đeo một chiếc mặt nạ che gần hết khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy khóe miệng của anh ấy nhếch lên khá cao.
“Hơi ngứa ạ, giống như bị côn trùng cắn vậy, nhưng lại không nhìn thấy vết thương.”
Vân Sâm tùy ý nói vài câu, cô ngẩng đầu nhìn về phía tượng thành Trung Châu cao lớn.
Tượng thành như cuộn giấy không ngừng từ từ mở ra, lại từ từ khép lại.
Khi cuộn giấy hoàn toàn mở ra, Vân Sâm tròn mắt nhìn chằm chằm.
Trong đáy mắt cô phản chiếu hư ảnh như màu mực lơ lửng bên trên cuộn giấy, đó giống như là….
“Một tấm bản đồ.” Hai tay Trung Châu đặt sau lưng, cười tít mắt nói: “Đây là tôi, sau khi Thiên Hồ và Tam Tương đều trở thành tòa thành siêu lớn, trên người tôi xuất hiện năng lực mới.”
“Hôm nay tôi mới tỉa tót lại cho nó đấy.”
Vân Sâm bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Chú Trung Châu, chú gọi cháu sang đây chính là để cho cháu nhìn thấy năng lực mới của chú à? Nó có tác dụng gì vậy ạ?”
Khóe mắt Trung Châu giật giật vài lần. Chú, lại là chú!
Rõ ràng anh ấy đã đề nghị Thần Kinh gọi Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826578/quyen-5-chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.