Trans: Tú Anh
Beta: Cyane
Hơi thở tòa thành của Hoa Đình vẫn đang lan rộng, đất đai loại bỏ ô nhiễm, trở về dáng vẻ ban đầu.
Càng nhiều dây leo lan ra, phủ kín mọi ngóc ngách của tòa thành.
Khoảng xanh thưa thớt nào đó trong tòa thành, dưới sự xâm nhập của hơi thở tòa thành sau khi nâng cấp thì nhanh chóng được bao phủ bởi những thảm cỏ xanh biếc.
Không khí chuyển động, một vài ánh sao rơi từ trên không xuống đủ để ngưng đọng thành một bóng dáng cao gầy.
Hai mắt Vân Sâm sáng lên đầy rạng rỡ, người vừa đến Hoa Đình đã không đợi được mà chạy về phía trước.
Cô vừa mới đi được một bước, mặt đất phía trước bỗng nhô cao lên.
Cứ như vậy khi đến dưới chân cô mới dừng lại.
Dây leo từ dưới mặt đất nhô lên!
“Anh xin lỗi.”
Giọng nói hối lỗi ở độ tuổi thiếu niên của Hoa Đình đồng thời vang lên.
Anh thật sự xin lỗi, bây giờ mới đạt đến tòa thành trung bình, bây giờ mới nhớ ra người quan trọng nhất đối với anh.
Vân Sâm ôm lấy dây leo đang buồn bã, cười trong trẻo nói: “Em rất nhớ anh.”
Hoa Đình cảm nhận được cơ thể ấm áp kia, hạnh phúc nhưng lại ngượng ngùng mà vặn xoắn dây leo, nhỏ giọng đáp: “Anh cũng rất nhớ em.”
Một người một thành bước đi dưới ánh chiều tà, chậm rãi trở về.
Cành cây mảnh khảnh mềm mại quấn quanh ngón tay Vân Sâm, Hoa Đình vừa mới trở về tòa thành trung bình không lâu, đang lồ ng ghép ký ức xưa và nay lại.
Thông thường đều đợi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826550/quyen-5-chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.