Trans: Tú Anh
Beta: Cyane
Hoa Đình thăng cấp trở thành tòa thành siêu lớn.
Chiều cao của tượng thành đã đạt đến ba mét, những nụ hoa còn e ấp nở bung từng cánh hoa ra, bông hoa mộc lan trắng tinh khiết như ngọc bung nở đầy kiêu hãnh.
Ảnh hưởng của hơi thở tòa thành đối với mức độ tiện nghi của con người sống trong tòa thành đã tăng đáng kể.
Tài năng tòa thành Phiêu Bạt có tỷ lệ tiêu thụ năng lượng càng thấp, phạm vi mở rộng của dây leo đã được tăng lên đáng kể.
Ngoài ra…
Hoa Đình có thể hiển thị ở hình dạng con người rồi.
“Ai cũng đừng hòng cản được tôi, để tôi bóp ch3t thứ rách nát này!”
Một tiếng hét giận dữ kinh thiên động địa.
Hạ Phong Niên không hài lòng với hành vi không biết tận dụng thời cơ thăng cấp, ác ý dàn cảnh ông, còn ở trước mặt con gái ông cố ý bôi xấu hình tượng ông của Hoa Đình.
Ông vươn dài tay chân ra, lao vào ngôi nhà đá rồi thượng cẳng chân hạ cẳng tay với tượng thành Hoa Đình.
Nhưng cơ thể của ông đã bị Vân Sâm và Trương Vĩnh Phúc giữ lại, bỗng chốc lại giống như một chú rùa không thể trở mình được, chỉ có thể duỗi cổ và tay chân chứ không thể di chuyển được bước nào.
Vân Sâm khuyên ngăn: “Bố à, trong thời gian này thường xuyên thờ cúng văn hóa, Hoa Đình vốn muốn nhanh chóng thăng cấp, có thể thăng cấp hay không bản thân anh ấy không thể khống chế được, không phải cố ý nhằm vào bố.”
Trương Vĩnh Phúc liều mình ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826508/quyen-4-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.