Trans: Thư Thư
Beta: Cyane
Trong lúc Nghiêm Văn Thần tỉnh táo được một lúc.
Cậu ta liên tục xác nhận thân phận Thành Quyến Giả của Vân Sâm và Bùi Sinh Âm, sau khi bảo đảm bọn họ là người đáng tín nhiệm thì cậu ta giao ra ba viên đá cục cưng.
Nghiêm Văn Thần như trút được gánh nặng, trên mặt hiện ra nụ cười rạng rỡ.
Sau đó, cậu ta hoàn toàn phát điên, không tỉnh lại nữa.
Mọi người trầm mặc một hồi lâu.
Hiện giờ họ không thể giúp Nghiêm Văn Thần, họ chỉ có thể tiếp tục nhìn về phía trước.
Các mảnh vỡ của Cửu Châu được giao cho Bùi Sinh Âm bảo quản.
Ba mảnh vỡ của Cửu Châu, trong đó có một mảnh chắc chắn đại diện cho năng lực của Thần Kinh.
Hai mảnh còn lại đại diện cho ý thức tòa thành nào, Bùi Sinh Âm phải mang mảnh vỡ này về Thần Kinh, để Thần Kinh xem qua mới có thể phán đoán được.
Trung tâm của quảng trường tràn ngập ánh nắng, Lệnh Thời Thanh nhìn về phía Vân Sâm và Bùi Sinh Âm, anh ta hỏi: “Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?”
Hiện tại tình hình ở Thiên Hồ khá tốt, anh ta đã nắm rõ chuyện về hiện tượng thiên văn, anh ta vẫn có những người bạn đồng hành ở lại Bách Bộc…
Bùi Sinh Âm giương mắt nhìn Lệnh Thời Thanh, sau lại nhìn về phía Vân Sâm: “Còn phải cứu người của Kiềm Trung nữa.”
Vân Sâm gật đầu.
Lệnh Thời Thanh kinh ngạc hỏi: “Nhưng mọi người ở Kiềm Trung đều chết hết rồi, khi chúng tôi đi ngang qua đó chỉ nhìn thấy mấy người Nghiêm Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826494/quyen-4-chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.