Edit: Trang
Hoa Đình sẽ không ở lại Trung Châu, nhưng điều này không thể ngăn họ quan sát Trung Châu từ trên cao.
Vân Sâm, Mạnh Nhiên Lâm, Dư Triều Gia và Trương Vĩnh Phúc đứng bên rìa tòa thành để bọn họ có thể quan sát một cách cẩn thận hơn. Những dây leo mọc khắp nơi đã tạo thành một chiếc cáp treo ở bên dưới tòa thành, để bọn họ có thể quan sát Trung Châu gần hơn.
Không có sự bảo vệ của ý thức tòa thành, Trung Châu cũng giống như Tân An trước kia, bầu trời xám xịt, mặt đất không có sự sống, dấu vết của ma quỷ loang lổ ở khắp nơi.
Ở độ cao hiện tại, bọn họ không thể nhìn thấy được tình hình của tòa thành Trung Châu.
Tay của Mạnh Nhiên Lâm đặt ở cạnh cáp treo. Vân Sâm thấy đốt ngón tay của ông ấy trắng bệch, cuối cùng nghe thấy tiếng ông ấy khẽ thở dài.
“Vất vả cho mọi người rồi.”
Đây hẳn là những lời mà ý thức Trung Châu sẽ nói.
Vân Sâm nghĩ đến vợ con của Mạnh Nhiên Lâm, trong ấn tượng của cô, chú Mạnh là người rất yêu vợ con mình. Mấy ngày nay ông ấy không nhắc tới bọn họ, không biết là không nhắc đến hay căn bản là không nhớ ra nữa.
Tòa thành Trung Châu bị Vô Danh tính kế hủy hoại, tất cả mọi người đều không rõ tung tích. Chị Đỗ Quyên từng nói trước khi chìm vào giấc ngủ thì Trung Châu đã đưa người của mình đến những nơi khác, nhưng ở Hoa Đình, Tân An, Chi Giang và Trà Phủ chưa bao giờ nhìn thấy người Trung Châu cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826370/quyen-3-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.